Đang nhâm nhi tách cồ phê sáng , mụ lem chợt phì cười vì nhớ lại trận tám sảng khoái hôm qua....bên nhà DCT....hihi...cười bò ra kệ cho xã mụ gương mắt ...ếch... hoảng hốt dòm vợ, chán rồi lau ...nước mắt kèm .. mũi dãi xong , mụ ý mới chịu kể cho xã mụ ý nghe cùng...cười tiếp ...
Xã mụ không tin là lại có ..thèng cha căng chú kiết nào cà dốt đến lông lỗi dư vậy ,xã nghi là cố tình chơi nhau ...mụ lem chịu.Ờ, khéo mà chả có lý đó, bằng giả bằng dỏm ...cũng chả thể sai quá nhiều thế đâu , nhể
Rồi ,đập mắt vào bình hoa tu lip to tướng ở góc nhà,(mụ này keo kiệt thấy gớm , hoa giả đấy cả nhà ạ... thế mà tới mấy năm rồi ,ngày nào mụ ý cũng ...ngắm nghía ngẩn tò te ra ...)Mụ lại nghĩ nhảm dư lày.
Quái lạ nhỉ, sao hoa giả , cây giả . tay giả chân giả ...thậm chí ...vú giả , mông giả ...gì gì giả ...cũng có ích ra phết đới(Này, mụ rất... dị ứng với mấy gã cứ thích lăng xăng lên án hội chân dài hở ...vú lắm nhá, ờ , dỏm thì làm sao , hở thì đã làm sao , thiếu gì chuyện đáng quan tâm hơn, cao giọng làm dề, lỡ mà được...ngó thấy khéo mấy gã chả ...cắm mắt vào chẳng quay đi được ấy chớ )...mà sao nhõn bốn thứ là thực phẩm giả , tiền giả , bằng giả , đạo đức giả lại gây gớm guốc đến thế chứ .