Cơm chiều.Mụ..ngó cửa sổ mái nhìn đàn chim bay lượn.Mụ..không hiểu cháu yêu đang... trên những tầng mây bông kia hay ..hay đã là chú chim tự do ngoài ấy rồi.Xúc cảm trào dâng, mụ....vội ngước cao đầu ngăn lệ khỏi rớt mau , giả lả mụ bảo chồng,ước được làm chim kia anh nhỉ,chả lo chả nghĩ , tự do sung sướng bao nhiêu !
Xã mụ chả biết gì, mắng yêu.Đúng là ..hâm nặng.Mà..không hâm không phải vợ anh!:D
Mụ...ngẩn ngơ.Đúng là hâm thật.Mình có là.. kiếp chim đâu mà biết chúng không buồn không đau ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét