Năm nay em được đi mẫu giáo.Đang lúi húi cởi đồ đưa em vào lớp thì thấy một cô trẻ khá xinh dắt theo cậu con trai rất đẹp trai .Cô ấy khen em mình xinh quá , hỏi em tên Khánh Ly ?( tên học sinh mới điền thêm vào danh sách lớp) xinh giống mẹ thế .Mà khen tới hai lần nữa .(Lại nhớ cháu từng nhiều lần nói em Ly giống cháu lúc bé :().Cô chả kịp nói gì, chỉ cười cười.Bụng nghĩ mình chưa kịp khen mà sao cô ấy nhanh miệng quá ..nẫng trước mất rồi.Giờ mà nói thật thì lại hóa ra .. lại quả nhau sao ...
Rồi về nhà ,cô chợt nghĩ, có lẽ nào cô ấy biết .. chuyện nhà mình nên...muốn an ủi cho cô chút vui chăng...Qủa thật lâu rồi không có thế. Cô đâu có còn ở tuổi nhận những lời khen nồng nhiệt như vậy nữa....
Y rằng cô cảm nhận thật đúng.Hôm sau tình cờ gặp chồng cô kia đi đón con. Chú ấy cũng rất tươi cười vồn vã.Cô...nhận ra chú ấy bán Imbis ngay gần nhà mình,(trước cháu và em cũng hay mua ở đó) .Và vợ chú ấy hồi mùa đông năm trước nữa cô đã từng cùng cho chim câu ăn,chuyện trò ở bãi cỏ sân ga.....
Vậy mà...cô...hoàn toàn không nhận ra cô ấy.(trí nhớ của cô có vđ quá cháu ơi ! )Thằng cu lớn bổng đã đành...
Nhớ lại lần cháu mới mất , thấy con một người bạn quen ..cô đã ..rẽ vội ngả khác ...Cô cũng không hiểu tại sao cô xử thế.Chẳng hiểu cô bé ấy có...có .. bị tổn thương vì hành động bất ngờ của cô ?!
Bây giờ cô vẫn ...né người.Có vẻ như chứng áy ngày càng trầm trọng.Cô không biết phải thế nào.Bởi...bất kì người cũ nào,nói chuyện gì cũng gợi cô nhớ lại ..."ngày hôm qua"
Ngày hôm qua ngày hôm qua ngày hôm qua .......
Đời đổi thay trong chớp mắt !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét