Lặng nghe MÙA CHIM ÉN BAY của nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ thơ Diệp Minh Tuyền .Mụ vừa nhặt rau lo cơm nước vừa thổn thức với xã rằng sao mà nghe...thương thế, cứ lập tức quay về dững tận tuổi...mười ba mười bốn thời bao cấp khó khăn ấy,anh có thấy ? thời gian đó anh làm gì , có nghe bài này, có thấy ..đúng dư em tả không?...Thật là con người ta luôn thuộc về nơi cất giữ những khoảng trời thơ ấu! Nhể ?....bla bla...
Xã Mụ sao cứ...nhấp nha nhấp nhổm vẻ bồn chồn không yên( ?).Bất ngờ, gã vụt đứng dậy bảo...ét tăng xê tớ xin phép đi...ị.
Vừa lúc giọng ca tha thiết cũng ..tịt.Hết bài.
Hây da!Mụ đúng là ...trọn kiếp cô đơn ! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét