Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

NHƯ LÀ KHIÊU VŨ

Đưa gái cưng đi lớp thấy cô gái ấy   cắm đầu cắm cổ vùn vụt  vượt qua hai mẹ con .Chắc muộn giờ . Cô bé ấy trạc tuổi với  giai nhà tôi , nhìn rất yêu, cao ráo thanh thoát ...mà.. tôi nghe tới mấy người kể rằng cháu ấy hư , bỏ học bỏ  nhà theo bạn , yêu đương từ tuổi mười bốn mười lăm...Bố mẹ ...dữ dằn lắm nhưng đành  bó tay chịu.Vì ở cùng  phố, không chơi nhưng biết nhau, hôm lâu lâu chính xã tôi nhìn  thấy  bố cháu ấy lôi xềnh xệch  ...  trên đoạn đường từ xe vào nhà...Ôi da! Phải dùng vũ lực với con cái lớn chứng tỏ  sự bất lực tột bậc  của  mẹ cha.( Vợ chồng tôi cũng từng nếm vị đắng ấy khi thằng con bước vào tuổi 13  nổi loạn .Ơn giời! Tôi đã kịp học, kịp thay đổi ...chính mình.).Tôi có thể hình dung ..bố cháu ấy đau tim như thế nào!!!
Tôi  biết nhà anh chị ấy không hạnh phúc , lục đục  gây lộn  thường xuyên .Là nghe...tây hàng xóm họ kể thế.
Tuần rồi tình cờ xã chỉ cho cái phim HOA NẮNG.Tôi ít xem mà liếc qua  phim này thấy  cảnh  gia đình không yên ấm, bố mẹ  đường ai nấy đi bồ bịch tùm lum...để lũ trẻ   ..tuyệt vọng  với phụ huynh sa vào ăn chơi  hư hỏng... đúng chuyện  thời nay nên theo dõi  tới mấy tập .
Tôi quan sát nhiều,từ lâu rồi,tháy quá nhiều những cảnh đời như vậy , cả bên đây, cả ở nhà (ngay trong chính  người thân họ hàng   bạn bè của  tôi)  .Buồn ghê  gớm!
Con trẻ có  khiếm khuyết ,  hư hỏng   chính là lỗi tại người lớn.
Có vẻ như chúng ta luôn hết sức hết lòng chăm chăm lo cho con một đời sống vật chất  tốt nhất có thể mà bỏ quên hẳn giáo dục TÂM HỒN.
Chúng ta  đã không   cho con một  GIA ĐÌNH  , một  TỔ ẤM  đúng nghĩa!
Muốn con cái thay đổi, chính chúng ta phải thay đổi trước! Muộn còn hơn không!

DẠY CON GIỐNG NHƯ LÀ KHIÊU VŨ.BẠN  BƯỚC MỘT BƯỚC , CON BẠN  BƯỚC MỘT BƯỚC.
Câu ấy của M.Jackson tôi  tháy tuyệt đối đúng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét