Cứ có cuốn truyện mới nào, việc đầu tiên là Mụ lật giở coi coi ...con số xuất bản là bao nhiêu.Nhiều lần thấy những quyển Mụ thích mê tơi, cười khóc cùng sách,gối đầu ghiền tới nát nhàu mà con số xuất bản chỉ dừng ở ..một nghìn, hai nghìn cuốn.Mụ..thảng thốt lắm !.
Cứ cho là tái bản tới ...chục lần đi...thì cũng chỉ có mười nghìn , hai mươi nghìn người có cuốn ấy thôi sao? Mà dân số nhà ta thì ...? Lạ, lạ thật.Chã hiểu nổi, Mụ quay sang hỏi chồng.Gã ý...khéo dốt hơn vợ.Gã cùn bảo, là em thích , còn người khác họ không thích.Không bán được thì không in.Thế thôi cũng thắc mắc, rõ lạ cho...đàn bà!
Ngang! Ngang dư cua.Cơ mà Mụ rộng lượng quen rồi ,chã chấp!
Một mình lật giở mãi vẫn thấy ...
"Một câu hỏi lớn không lời đáp
Cho đến bây giờ mặt vẫn chau ."
( CÁC VỊ LA HÁN CHÙA TÂY PHƯƠNG thơ bác Huy Cận :D )
Gẫm lắm chã bớt ngu, lại già xấu nhanh chi bằng quay quách ra ...huyênh hoang.Vầy thì Mụ..Mụ là số ít có được cuốn sách ấy.Mà cuốn sách ấy lại là số cực ít so với ... dân số chừng ấy ...Suy ra là tuyền dững hiếm quí.
QUÍ HỒ TINH BẤT QUÍ HỒ ĐA ! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét