Hồi nhỏ ở nhà mình luôn là người thua... mụ chị kém con em .Cứ xảy ra đụng độ gì là y rằng mình phãi ...phãi mở nhời trước chứ không thì đừng có hòng.Mụ ý sẵn sàng ...ngậm hột thị suốt tuần luôn.Nhiều phen mình đúng hẵn hoi, ức nổ đom đóm mà rồi vưỡn cứ là phãi ...nhún .Điên lắm!!!
Vài lần cũng muốn thi gan cho biết tay...dưng rồi...mình tuyền phãi hàng trước .Cay!!!
Sau này chồng con rồi , hai thị ý vẫn vậy.Mụ chị mình giận chồng dỗi con cũng vẫn chơi chiêu cũ mèm ấy...Thua !Mình ...phục anh xã chị.Mình bó tay với chị. Chiến tranh lạnh thế , được cái gì , hã Người Giời ???? Con cái đốn ...nát dư tương vẫn cứ bình chân kệ mịa đời...
Mình biết nhiều chị em hay có kiểu giận dỗi vậy, thậm chí còn dỗi tới ...vài tháng nữa kìa.Có bạn còn mong chồng phãi..đón ý, tự hiểu....Ối giời! Người vầy có mà vào..tiểu thuyết tìm ,nhá !:-)
Thị em mình đôi khi phật ý cái gì chị chã biết, em chã nói, là thị ý cứ ...im tịt vài tháng luôn chã cần liên lạc hỏi han gì chị thị.Kinh!!!
Chã bù cho mình , hơn hớn tớn tác vô duyên không biết giống ai .Nhớ dạo yêu nhau, mình xấu tính dăm ngày ba trận giở quẻ.Xã đến khổ xấu hổ lắm phen với... con vợ rồ.Được mỗi ưu điểm là ..biết nhận lỗi.Và tuyệt nhiên không giận hờn lâu bao giờ. Có lần dỗi gã, nghỉ chơi một ngày, hôm sau lại nhăn nhở sấn tới khoác tay , thôi cho em mượn...mình đi xem phim đi.Kẻo hôm sau nó không chiếu nữa ...Rõ là ...mất giá .Nhỉ ? :-)
Trước bé thấy mình sao khổ , sao thiệt thòi quá .Giờ gẫm , lại thấy ...thấy thương cho hai thị kia vô cùng!
Đời ngắn tũn.Có biết một ngày trôi là mất một ngày không?! Cứ ...im thít thế thì giải quyết cái gì ? Bao giờ mới biết đối thoại ôn hòa với nhau, định sống ơ thờ như thế đến ...nhắm mắt ????
Lại nhớ ông anh rể từng than :
Ra đường sợ nhất công nông, về nhà sợ nhất vợ ..không nói gì !
Thật là cố nghĩ vui mà cười ..hổng nổi :(
dzìa nhà mà cứ gặp nguyên cái mặt trận thì nản lắm chị ơi :)
Trả lờiXóa