Dạo lâu có ông khách đến nhà chơi hỏi Mụ sao hoa cắm lọ héo queo rồi còn chửa vứt đi? Mụ thật thà , hoa héo cũng có cái đẹp của hoa héo,anh không thấy sao ?! Ông khách không đáp nhời, chỉ ..tủm tỉm đầy vẻ ý nhị.Chắc bụng nghĩ Mụ ..kẹo còn leo lẻo!
Hôm nọ Mụ nhòm thấy tranh ông họa sĩ nổi tiếng Van Gốc, vẽ lọ hoa hướng dương héo rũ rượi ấy nhé.Mà..ngắm thấy rõ là hay hay con mắt.Mà..giá khủng trên giời luôn hà !
Giờ Mụ rất hãnh diện rằng Mụ...thực có con mắt họa sĩ .Chã biết tìm gã kia ở đâu để ..mắng vốn!
Đương gõ dở đến đây thì lão xã hú vợ mau ra chiêm ngưỡng bức tranh NGỰA VÀ THIẾU NỮ TINH SƯƠNG quỉ khóc thần sầu của cái nhà cụ họa sĩ Đinh Cường.(từ tinh sương ở đây Mụ hiểu nôm na dân dã là ...ở truồng,chã liệu có phãi ? :D)Diễn đàn đương khá rôm rả .Đọc nhận xét của nhà thơ Quỳnh Thi viết "... lông ngựa cọ vào ngứa lắm" cười chảy nước mắt ,dững muốn được bắt tay chị ấy một cái chặt . :-)
Có nhẽ vợ chồng Mụ thật là ... gà mờ cã đôi .Nhìn, ngắm ,ngó , dựng ngược trở xuôi kéo xa kéo gần , lé cã mắt vẫn chã hiễu nghệ thuật ở chỗ đếch đâu chỉ thấy ... PHẢN CẢM !!!
Có ai góp ý nhỏ cho cụ ấy treo trong nhà cụ thôi, đừng ai giăng trên mạng nữa kẻo giới trẻ cháu con dòm phải thì.....!Là Mụ dốt nát dưng lại cả lo dư thế thật đới !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét