Đang ăn cơm, Mụ soi cái thìa tủm tỉm.Đố anh biết thìa nầy mấy tuổi ? Xã bảo, nhớ chứ , đến mười lăm năm rồi nhỉ . Hai vợ chồng ôn lại chuyện năm xưa đi sang Đức thăm vợ chồng cô bạn Mụ ,rồi...đắm đuối trong cửa hàng dụng cụ gia đình (đồ ấy bên Đức quốc thì miễn chê ) chả bước được chân .Rồi...Mụ ...nghiến răng chơi hai chục cái thìa i nốc (thép hổng gỉ ) xịn .AK! Mụ còn nhớ khi ấy là hạ giá một nửa , mà chẵn một đồng DM (thời đó chửa có đồng eu) nhá.Rõ là ..dân chơi !.
Chuyện cũ đang rôm rả , Mụ bất ngờ reo to . Anh nầy, có khi...có khi kiếp trước hai đứa mình thuộc ....dòng dõi quí tộc công hầu bá tử nam tước gì gì cũng nên ! Thì em đọc truyện với xem phim đều thấy hồi xưa họ dùng dững là thìa dĩa bạc .Vua chúa thì xài bằng vàng cơ.Dạo đó làm quái gì có ...có i nốc mà dùng chứ ?.Ô la la, thử gẫm đi , bao thứ để say mê, tại sao chúng mình lại chỉ lăn lóc chọn mua nhõn có bộ thìa .Nào ?! Chã phãi ...dòng dõi quí tộc Âu châu thì cứ là...em bé bằng con kiến !
Đương ngất ngây con gà tây , chợt Mụ...cúi xuống nghía ...mình.THở dài.Mụ....thầm tưởng tượng cảnh Mụ đầu đội bộ tóc giả loăn xoăn rắc phấn , dưới ánh nến lung linh diện y phục cổ xưa váy chẽn ôm rõ chặt cái ..vòng eo ngang ngửa vòng... mông , cổ khoét xuống tận...rốn chã ...thấy gì.Ừm.Giờ có cho thành lại người quí sờ tộc Mụ cũng biết điều mà xin...từ chức ! hic! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét