Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

GƯƠNG SOI


Bài học dịu dàng nhận từ con giai Mụ khoe mãi rồi.Thằng nhỏ chừng bốn năm tuổi, lũn cũn ôm chân mẹ ngửa mặt xin ,mẹ ơi, con thích mẹ gọi con là con ơi con ơi, con không thích .."mày mày" đâu mẹ ạ!
Mỗi khi mẹ ốm đau đầu (dạo đó Mụ  ốm đau suốt suốt) là ẻm biết giục bố pha trà mật ong, giục mẹ uống ngay, rồi...tắt đèn cho tối, mở tivi khẽ thôi... trèo lên đầu giường xoa xoa bóp bóp trán mẹ  y chang cách bố ẻm vẫn làm.
Nhớ lại bỗng muốn được ..ốm :-)

Bữa kia Mụ và gái cưng đang nằm khoèo ôm nhau trên giường chợt thấy ả tụt xuống, lôi chăn gối xuống cái đệm anh ả thường nằm, rũ chăn gối thẳng thớm, rồi xếp ngay ngắn.Lúc anh về ẻm xồ ra gọi anh ơi anh ơi, dắt thằng anh vào tận nơi  bảo, đi ngủ đi!
Ả nầy thật chu đáo  lắm .Ai đến nhà cũng lon ton mang dép ra bắt đi kẻo lạnh, ai không mang tất thì ẻm nhắc ngay, thậm chí mở tủ lấy  bắt  đi liền.Thấy bố mẹ ra khỏi nhà là bắt mang khăn đội mũ,ân cần kéo khóa áo cho ấy , miệng nhắc   ..rét rét ......Kể cả ngày chã hết chuyện, nên mẹ ả đặt tên thật xứng  ..YÊU LẮM CƠ  :-)

Qủa thật , Mụ đã nhận  rất nhiều bài học khi quan sát  hai nhóc nhà Mụ.Chúng dậy bố mẹ ối thứ hay, tuy nhiều   lúc cũng là chúng  bắt chước chính  bố mẹ đấy  thôi .

Hình như rất chính xác khi nói con trẻ chính là tấm gương soi phản chiếu người lớn.

Tiếc thay , quá  nhiều  người lớn  không  hiểu được điều rất đơn giản  ấy! :-(

2 nhận xét:

  1. Bệnh của chị coi chừng có thể tái phát .Anh nhớ luôn phải thật quan tâm ,tâm lý với chị ấy nhé và theo sát lũ nhỏ .........!

    Trả lờiXóa