Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

THẤP CŨNG CHẲNG SAO , CAO CŨNG CHẲNG LÀM GÌ! :D ( Có tí chia sẻ với các bậc phụ huynh có con lo ôn thi)

Con lo thi cử học vùi đầu .Mẹ  đãng quá  chả hay biết, vẫn sai đủ thứ việc chưa kể con ranh con cứ chạy ra chạy vào ồn ĩ chẳng để anh yên....Đến khi nhắc con phải đi ngủ sớm , hóp má rồi kìa.Con bảo thì con đang ôn thi mà mẹ , sụt ba kí rồi đó mẹ ! Mẹ ...ớ người, xót xa cằn nhằn:
 Đã bảo  làm người - bình -  thường là được rồi!Mẹ không có mong  con thành ông nọ bà kia gì đâu.Học thì học cả năm, láng  cháng chơi hoài, giờ mới... chổng mông thì nước non con... mịa  gì ?! :-)

Mấy hôm sắp thi mẹ động viên rất kĩ.Nhá con nhá, thấp cũng chẵng sao, mà điểm cao cũng chẵng ...làm gì !:-)
Vì theo mẹ cái sự học là cứ...cứ suốt đời kìa. Tấm  bằng nầy cũng chỉ là khởi  đầu cho ối con  dốc nhớn về sau thôi... Mà học hành là phải tự con yêu thích , chứ chẳng ai giục giã mà được....
Mới thấy bên đây thật tâm lý với tụi trẻ.Họ cho tổ chức lễ tốt nghiệp    hoành tráng  vui vẻ xong xuôi rồi mới đến kì thi giật  bằng.Là họ lo   có bạn  tốt nghiệp , bạn thì  không  sẽ mất vui  ....

Tự nghĩ thằng nhỏ nhác lắm, chơi nhông suốt , xểnh ra là thấy  coi phim nọ phim kia...(dám nó mơ thành xao bên Hô ni út á) nên bố mẹ tiệt nhiên chả ước ao chi. :-)
Mai con đi thi, biết tính nhát cứ  thi thố là hay mất tinh thần, mẹ  ra rả dư loa phường giữa trưa :
Điểm 5 thì mẹ vưỡn cứ là yêu, nhá con!!! 
Nếu thấy mất bình tĩnh thì ...thì hít một hơi sâu,cố mà  cười thật duyên, thật  tươi tỉnh   với ban giám khảo nhá con  ! :-)

Mẹ còn kể cho con nghe dạo đi học mẹ từng  " chị  hùng " có tiếng trong lớp  ,chẳng biết hồi hộp  bao giờ ...Cứ xác định học tốt thì điểm cao, lười nhác thì nhận điểm kém, sợ hãi quái gì ? .Thật thế! (Mình chỉ ...nhảy tim cái thót khi ...lặt rau ngó thấy sâu ấy thôi  ) .Tính nhát này chắc chắn của bố mầy ! :-)

Xong xuôi về nhà vừa ngó thấy mẹ, cu cậu  ngượng nghịu  
Mẹ ạ, con thật không ...không hợp để thi  (vấn đáp) thế này .Con...vừa nhìn thấy mấy thầy cô  là con..nóng hết cả người, chả nhớ được gì mấy nữa...cho đến lúc thày bảo hết 15 phút  đi ra mà con vẫn...đờ đẫn...
Mẹ  tưởng con giỡn.Mắng.
Nỡm! Hôm qua mẹ dặn thế rồi mà!
Con bảo thật
Mẹ ạ, con...không hiểu sao cứ ...cuống cả lên!
Mẹ  ân cần hỏi ( đểu) :-)
 Khóc không? (hôm trước cô bạn cậu vừa bước vào  phòng  thi  còn phát khóc lên  )
Con thật thà 
Không!
 Nhưng...khó tả  lắm  mẹ ạ!!!
Ừm.Mình biết con giai chết nhát từ cái đận ẻm đi thi tiếng Anh kìa.Phần viết đọc nghe rất tốt , mà rồi cái phần nói (sở trường của cu cậu) lại điểm thấp nhất.Khổ !
Rồi bần thần nhớ đến mấy trường hợp bên đây  ,  thi cử áp lực đến  thế nào mà rồi  lũ trẻ  quẫn trí  tự sát ...... :-((
Lại   thấy tin ở nhà nhan nhản học sinh vào mùa thi cử phát bệnh tâm thần,năm nào cũng vậy.Hôm lâu còn thấy chuyện bà mẹ (điên ?) nào chửi con gái giữa phố đông,  phang mũ bảo hiểm  vào đầu con bé con mới học cấp cơ sở chỉ vì không đạt danh hiệu như mẹ cháu muốn....
Thấy thương lắm những  đứa trẻ ấy!!! :-(
Thì  làm  con có được chọn  ...bố mẹ đâu chứ???
Yêu con kiểu  gì mà ...ngu- quá -vậy ?????

Mẹ thật nhẹ nhõm vì cái bảng điểm cũng kha khá của con giai.Bố mẹ  dân lao động  chẳng bằng cấp chi,mẹ không có trông đợi kì vọng nhiều ở con , mà rồi...ổn!
Mẹ rất lấy làm  tiếc rằng đã không chịu quan tâm nhắc nhở con học hành chuyên chú từ sớm hơn,biết đâu ....Nhưng thôi.Vậy là  bố mẹ thật thấy hài lòng rồi!
Nhưng mẹ  vẫn ưu tư lắm  khi nghe con bảo hôm tới nhận bằng tốt nghiệp con sẽ ...cáo ốm ở nhà .Con nói...không thích  đám đông , con không đi đâu............
Ôi! Có lẽ con   vẫn chưa  vượt qua nổi cú sốc quá   lớn đầu đời .Con trai yêu! Mẹ...mong con sớm trở lại  vui tươi sôi nổi như xưa!!!
Hãy giữ cho mình một bản tính thật hồn nhiên để thấy đời thật đẹp nhé con !!!
Con  biết không ?
MỌI CHUYỆN RỒI CŨNG SẼ QUA ! 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét