Mụ với bạn trầm trồ ngưỡng mộ cu con Đỗ Nhật Nam,thán phục phụ huynh của ẻm,cách nào mà dưỡng dạy được một tâm hồn dễ thương đến như thế ,chứ mà chỉ học giỏi thì trước nay ối người rồi.
Lâu không gặp lại ,bạn hỏi mụ giờ làm gì .Mụ bảo có nhẽ sắp theo nghề móng. Ban ho hoi ke co nguoi ban tot nghiep loại gioi ben London ma roi bo nghe di mo ba tiem nails thay noi thanh cong lam .Mu bat giac nhớ ra kể cho bạn ( bạn mụ học hành thành đạt .Đang làm cho một tổ chức phi chính phủ gì gì tên tây lê thê không nhớ)rằng hôm kia liếc thấy bài báo như là gợi ý cho những người sống xa quê nếu có thể thì tham khảo nghề dịch thuật ... Mụ hồi này kém tập trung đầu bơ bơ.Chỉ nhớ đã rất chi là "ấn tượng " một comment bên dưới bài.Gần như nguyên văn thế này này.Rằng :
"Cái đám chân đất lội ruộng ấy thì chỉ đến đi ... lau nhà xí với lại rửa chân cho người ta thôi!
Gớm thay !!
Mụ với bạn cùng nhất trí, cái vị ấy ( không biết già trẻ danh phan thế nào) có giỏi đến bằng ... Ông giời mà có cách nhìn đời,nhìn người như vậy thì cũng ... VỨT ! :-)
chính xác, bọn như vậy nó tu một cõi của nó chẳng phải dân đen như chị em mình đâu
Trả lờiXóa