" Bo yeu dung lo lang nhe,se tot dep thoi.thuong bo ! "
" Anh yeu ! Hom qua luc o san ga em chay nuoc mat ,thuong anh lam lam .luc nhan tin cung khoc nua.anh dung lo nhieu .roi tu tu se tro lai manh khoe nhu xua.Nhat dinh la nhu the ma bo yeu co len ! "
Xem lại hai tin nhắn trên từ hồi tháng hai năm mười ba.Thấy mình... Sến vãi ! :D
Chỉ từ năm linh mười tới khi ấy,xã mình đổ liền hai bệnh hiểm.Vừa tạm qua cái này lại mắc sang chứng khác . Hôm ấy là mình tien chồng ra tàu lên tỉnh mổ đĩa đệm.Chẳng nhờ ai chở xe vì lưng đau quá không ngồi được .Tàu vắng lên nằm khèo tiện hơn.
Dưới đèn sân ga vàng vọt ,ngó chồng xanh xao hốc hác ... Mình núp dưới bóng cây đèn ,khóc thầm mà lại cố ông ổng chào chiệc dặn dò ,ra cái vẻ vui tươi.
Khi chay xe về giàn dụa nước mắt .Rúc cả vào cái xe đạp của người ta dựng bên gốc cây.Ngồi đó khóc cho hết con mới lên nhà.Chẳng muốn làm con them so hai .
Những tưởng thế là khổ lắm lắm .Nào ngờ... Chỉ sau đó hai tháng .Mình ... Vĩnh viễn mất một mảnh tim.Cháu trai .đứa cháu thương yêu nhất ,đột ngột ra đi.
Ôi đã sắp hai năm rưỡi trời mà rồi nhiều khi mình vẫn hoảng hốt như chuyện không thể . Đôi khi vẫn cứ thấy .... Chìm sâu .Thật sâu !
Mình đã luôn vượt qua những khốn đốn bằng cách ... " nhìn xuỗng chân " .
Cơn u uất kéo đến.Viết ra để nhẹ lòng .
Nhớ đọc thấy Ngọc Tư nói ,nếu để viết ,vẽ về cuộc đời này ( đại ý thế ) thì cô ấy sẽ vẽ ... Giọt nước mắt .
Hôm trước bạn mình chia sẻ rất cảm động trên phây.Về chuyện những người tị nạn Syria . Bạn than
Bao giờ người ta mới thôi chém giết nhau
Mình ... Luôn xem chùa không lên tiếng .Hôm ấy bỗng xổ vào còm
Ừ .Bao giờ ...
Chúng mình xem ra giống nhau.Khóc cả vì những chuyện tít tận nơi nao .
Giờ xem lại tin nhắn .Tin một lúc vừa tiễn chồng.Tin hai là hôm sau ,thương gã ấy quá bật ra.Sến vãi !
Cười không chịu nổi.Là mình gửi béng tin ay vào số máy thằng bạn của giai con ! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét