Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

May :D


Mua bán xong xuôi khệ nệ xách túi nặng về.Đi bộ cho eo. Theo nhip chan buoc voi,cái xắc nhỏ đập đạp bên hông ,rờ tay phát hiện ra cái khoá khong bấm ,mở toang hoang.Thót nguoi nhan thay nó mỏng teo teo,cóc thấy cái ví tiền trong ấy.Thôi xong! Thằng ... Bỏ mẹ nào nhanh tay thế chứ! Ô hay ,vừa ra khỏi siêu thị may bước,vậy nó móc mình đoạn nào??... Thêm một giây lại thấy như ... Hí hửng .Đen mầy quá,bữa nay ví còn tiền đâu.Chả bõ ... Mất ! Chả đáng công móc ! Về tới nhà xếp đồ ra ,mủm mỉm thấy cái vi lep kep nép mình tận trong góc rau cỏ che khuất .Hối hận nhơ vừa lảm nhảm chửi cha tiên nhân quân ăn cắp .. Rõ thật xấu hổ vì lâu nay cứ ra rả khoe tu miệng ! Cơ mà vưỡn may chả có ai nghe thấy ! :-)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét