Hai vợ chồng mụ dắt nhau đi cửa hàng đồ điện tìm thay cái máy giặt đến tuổi hưu trí.Chẳng ưng cái bụng vì giá mắc ,hạ chẳng bao lăm,xã lôi tay vợ qua ngó cái tivi to tướng hình cực nét.Mụ lầu bầu,mua gì đâu mà nghía,nất thời gian.
Xã chỉ tay coi bảng giá 800 eu .Mụ .. Đien tiết giậm chân
Ô hay chửa ! Rõ là ... Là quân ăn cướp nhé! Cái này to dễ gấp ba cái nhà mình,nét kinh luôn . Mà sao vừa năm ngoái mình mua lại ... Bằng tiền nó được??? Ối quân ... Giết người !!!
Xã đỡ kịp mụ vợ bủn rủn muốn lăn đùng ra,vỗ về
Hay ... Hay mình lại lên đời ????
Mụ ... Cứng người ,tỉnh cái rụp
Không ! Xem được là được ! Không ... Đua đòi hư người! Rồi lại đòi lên đời ... Vợ thì tan hoang cửa nhà !!!
Xã bật cười lớn .Chỉ cho mụ thấy ,tám trăm ấy là giá bộ loa nhỏ.Chứ mà cái tivi ấy ... Ái da da ! Nói ra chả tin nổi .Tận dững hơn .. Năm nghìn kìa !!!
Ra xe hai vợ chồng .. Cùng ngoảnh mặt ngắm nhau say đắm cười phá như lũ rồ.
Ôi chao mụ vợ tôi! Năm nghìn mà tưởng có tám trăm ,mà rồi vẫn nhất định ... Không thèm !!! Hỏi đời có ai ... Keo trùm sò dư thế ???!
Nguyên lời gã than . :-))
(Co ai nghi giong mu khong nhi.Di cho xe ,voi cua hang do dien tu ... Ak ak ! Mau tham noi len cu uoc thanh ... Thanh cuop bien Caribe co ay !!)
Chưa hết .
Vào đông mẹ con mụ rất chăm chỉ rắc các loại hột hạt ngoài cửa sổ nuôi chim.Mà cứ xểnh ra ngó là sạch sanh tự bao giờ.Mụ cú ,nghĩ ra một chiêu độc.Là mụ buộc dây vào túi hạt treo lủng lẳng bên kính cửa để lũ chim có sà đến ăn là mẹ con mụ biết mà ngó với.Mấy hôm đầu thấy bóng người ,đám ấy hãi chẳng dám xơi.Rồi đói quá thôi thì... Mặc mẹ mẹ con mụ.Chúng chén lục tục thản nhiên như chốn không người .Ngắm mà thích !
Nẫy mụ hỏi chồng coi có cách nào mà ép chúng ăn có giờ nghiêm túc khi mẹ con mụ có nhà ,để còn được ngó ....
Ừ ,kể mà chúng biết ... Đọc để mụ ghi giờ đằng thằng lên kính cửa sổ .Nhỉ !! Mất của thì phải được cái gì chứ !! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét