Cháu yêu thương!
Không ngờ rồi chính những ưu điểm của cháu bây giờ lại thành như dao cứa tim cô. Cô cứ nhớ cái cách sống đơn giản tiết kiệm đến thương của cháu và em.Từ chuyện chai nước hết hạn cháu bảo vẫn uống được cô ạ, từ chuyện cái phông cũ mèm mà cháu vẫn mặc thường, chuyện đôi giày thủng mà cả hai anh em (sao giống nhau y hệt) vẫn đòi giữ để dùng khi trời nắng,rồi chuyện mua bán gì cũng cứ hỏi giá trước nhất,rẻ mua đắt ...chả cần ... .
Nhớ khi công việc của bố mẹ gặp khó khăn, cháu...cháu đã lo lắng thật nhiều, trăn trở thật nhiều....Cô nghĩ lại mà rơi nước mắt .
Cô cứ thương đứt ruột khi nghĩ biết đâu , biết đâu chuyện ấy cũng xô cháu chìm sâu thêm trong bế tắc .......!
Cô thật có lỗi lớn bao nhiêu !!!
Rồi nhớ ước mơ làm giảng viên đại học của cháu ...Miên man , cô lại không thể cầm lòng......Hôm qua cô... đã làm em bé sợ...Chú bảo cô phải kiềm chế....đừng mãi thế nữa...Lí trí cô cũng nghĩ được vậy, nhưng...con tim đâu có dễ, cháu ơi!
Thương xót ngập lòng !!!
Giờ cô phải nghĩ thế này.Hãy luôn nhớ bao bố mẹ phải mất con vì không tiền chữa trị,những con trẻ ấy phải sống cuộc đời ngắn ngủi thiếu thốn từ miếng cơm manh áo. Bao con trẻ phải chết thảm oan uổng bởi ác nhân ...Những người bố mẹ ấy họ phải khổ tâm đến dường nào?! Cô ... đành luôn nhớ thế để nguôi ngoai ....
Thương nhớ cháu, cháu yêu !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét