Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

TÂM LINH

Cháu yêu!
Đúng hôm cháu mất, bố mẹ, cô chú ...chẳng  chút linh tính gì.Vậy mà ông nội ở nhà, tự nhiên nhắc cháu tới hai lần...rằng ông lo... mất cháu...rằng cháu quá xa xôi...Lúc phôn về báo tin dữ nghe bác nói  như vậy  , cô ...giật mình khôn tả.
Hôm thứ sáu đưa tang cháu,ở nhà...ông...ông lên cơn nghẹt thở phải cấp cứu thở bình ô xy.Ông kể lại  với bác rằng, ông tưởng ông chết lúc đó rồi...Ôi!
Sáng nay, đã 22 ngày mất cháu, cô gọi về ông lại nhắc, hỏi cháu thế nào, đi học ở đâu rồi ,và ông nhắc cô bảo em gọi cho ông,ông nhớ em......Ôi!
Cháu yêu!Cô tin là cháu báo mộng  cho ông.Cô thật tin như vậy.Và cô xin cháu đấy, cháu hãy  cố nâng đỡ ông qua thời gian này.Cháu nhé.
Nếu ông có làm sao bây giờ...thì...thì ...cô thật không hình dung nổi gia đình ta sẽ thế nào....!
Cháu yêu!
Cô thật tin tưởng cháu đang ở nơi cao xanh ấy....Hãy giúp ông cháu ơi! !!
Hôm qua bố cháu đã gục  rồi.Bố cứ ôm  đàn  mở loa thật to  cúi mặt khóc một mình ....Bố tâm sự với em rằng...bố không thể chịu đựng nổi...bố cháu lo ..lo ông ...Nếu ..thêm ông nữa thì....
Cháu yêu!
Cô nhớ thương cháu thật nhiều.Cả nhà mình đau khổ vì thiếu cháu.
Nhưng cô biết, chỗ của thiên thần không phải ở trần gian.Cô đang  cố gắng hết sức....Cháu luôn ở bên cô,phải vậy không ?!
Hơn bao giờ cô thấm thía .Đời có thể đổi thay trong chớp mắt.!
Trước kia  cô hoàn toàn không duy tâm, chênh vênh chỉ biết níu đức tin ở con người.Giờ thì cô thấy rõ,cô  thật    rất cần có TÂM LINH !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét