Con trai nhớn tướng sắp rời vòng tay bố mẹ, mẹ hối hả ...bón thúc.Ngày nào cũng vừa tranh thủ bếp nước,mẹ vừa ề à gõ đầu ẻm, ôn luyện ...trăm có lẻ điều cần khắc ghi
Nhớ nhé con :
- Hãy bắt đầu từ tình bạn thân, bằng tình thương không chiếm hữu.....Yêu người hiểu mình!
Nếu người con yêu làm con suốt phải buồn khổ thì có nghĩa là con đã nhầm đối tượng.
-Có những lúc con sẽ phải đối mặt với cảm giác cô đơn.Con hãy nhớ, cô đơn là một phần tất yếu của cuộc sống!
-Thật ra tình
yêu không khó để từ bỏ như bao người vẫn nói. Chỉ cần đủ dứt khoát và
tuyệt vọng, tất thảy mọi thứ đều có thể vứt bỏ lại được.
Đằng nào cũng quên thì tại sao không quên lập tức ? (sao á? Đời ...cũn ,biết không !:-)
- "đừng đi tìm người hoàn hảo, vì
không có người đó trên đời. Hãy tìm người sẵn sàng học hỏi . Hãy chọn người nào mà những điểm mạnh của họ phải là
những điểm quan trọng đối với con .
Để đạt được điều đó, phải tìm xem những giá trị nào con đặt ra
cho cuộc sống của mình, những giá trị mà con hằng ấp ủ. Chính những giá
trị đó sẽ quyết định người con chọn sẽ là người ra sao. Nếu
không, việc mâu thuẫn về các giá trị sống sẽ gây ra những va đập khủng
khiếp cho cuộc sống hôn nhân sau này."
Hôn nhân - hoặc mở cửa vào thiên đường, hoặc đẩy xuống địa ngục.Hãy cẩn trọng !!( là nói chứ cũng tùy hên xui :-) )
-Gia đình là nơi luôn chờ đón con trở về (đừng quên...quà :-)
-Không lôi thôi.Song cũng đừng quá se sua hình thức .Phôn phiệc ô tô ô tiệc ...đều chỉ là phương tiện.Tùy theo hoàn cảnh,liệu cơm gắp mắm. Nếu có ..thật nhiều xiền thì cũng đừng... xa hoa!(là thử hình dung cái chơi :-))
-Có người đến cho ta kỉ niệm , người thì lợi dụng ta, cho ta ...bài học.Quan trọng là người ...đánh thức sự tử tế trong ta!
Mỗi vết thương là một sự trưởng thành!
Cũng nên thường lục lọi xem con có vô tình mà tặng..bài học cho ai không.
Dũng cảm nhận lỗi và xin lỗi.Không ...lấp liếm đổ tại, xấu lắm !
-Tự hiểu mình là việc rất quan trọng.Bình tĩnh trước những khen chê .Đừng phải bận tâm lo người khác nghĩ gì về mình.Cứ làm theo trái tim con mách bảo !
-Một người có thể rất khác nhau qua con mắt của những người khác nhau.Con hãy tự quan sát cảm nhận.Có thể biết nhiều về một người qua cách họ nói về người khác, hơn là qua người khác nói về họ.
- Người tốt ở đâu cũng vẫn có, nhưng...không nhiều như ta hay tưởng.Ở một số người,lời nói có thể ...trái ngược với việc làm, đừng quá sốc ! Hãy thận trọng hơn (mẹ ) khi tiếp xúc !!!
Tuy nhiên, sống mà luôn phải phòng thủ , hời hợt xã giao với nhau thì ... chán ốm!:-)
Dù thế nào cũng vẫn luôn giữ lòng tin tưởng vào những điều tốt đẹp bởi chúng ta chẳng thể sống mà không có niềm tin!
-Vấp ngã đừng đổ tại . Tự phán xét bản thân thì có lợi hơn! :-)
-Đừng cố tranh luận với những người (hơi bị đông)không hề biết đối thoại :(
-Tôn trọng sự khác biệt
-Đừng phí thời gian, cảm xúc cho những điều vụn vặt .
-Đừng để mất những người bạn không ngại mắng mỏ khi con sai.Phải thật may mắn lắm trong đời mới gặp được những người hiểu mình:-))
-Giận dữ là một cơn điên ngắn.Hít một hơi thật sâu rồi ...im tịt, nhé con ! :-)
-Đừng giao chìa khóa niềm vui của con cho người khác !
-Không phí thời gian dù chỉ để nghĩ đến người con không mấy thích .
Hãy tự vấn bản thân khi có cảm giác không ưa ai đó, liệu có phải con đang...đố kị? Triệt tiêu tính kiêu ngạo, đố kị để sống thật hồn nhiên, con sẽ hạnh phúc thật nhiều!
-Để hướng đến sống tốt , điều tiên quyết là phải biết sống thật !
Thẳng thắn nhìn nhận chính mình...
Trung thực chạy đường trường, giả dối chạy nước rút!
- Hãy luôn biết ơn những gì con đang có.Đừng nghĩ đến những cái không có , con sẽ không khi nào có đủ.
- Con sẽ trở thành điều con tin, chứ không chắc trở thành điều con muốn
-Thư giãn với âm nhạc , thiên nhiên , và.... thể thao(mẹ biết cái này thì con khá lười) .Tìm niềm vui ở chính mình.
-Luôn lắng nghe học hỏi tu sửa mình .Ở bất kì ai cũng có điều đáng cho con học hỏi.(mẹ rất yên tâm khi con đã sớm hiểu điều này )
-Lo lắng mà giải quyết được thì cần gì lo lắng.Lo lắng mà không giải quyết được thì... thì lo làm cái đếch giề ?:-))
- Đối mặt với đau khổ con mới vượt qua được nó.Hạnh phúc luôn liền kề với khổ đau... Chỉ có cách ...vượt qua ,vượt qua, vượt qua...........
-Mất mát khổ đau sẽ cho con thấy con mạnh mẽ hơn con tưởng
.........
- Chỉ khi nào con thật sự hiểu được bản chất tâm linh về con người mình
– không nhất thiết là một cảm giác tôn giáo, nhưng cái tinh thần thật
sâu bên trong – khi đó con mới có thể bắt đầu kiểm soát.
-Khi cho (tha nhân) là đã nhận ,khi yêu thì còn quí giá hơn là được yêu !
- Luôn nhớ :Đừng bao giờ bỏ qua trực giác!!!
-Bởi ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên ta đành phải tự sửa đổi chính mình!
............
Mụ làm sàm một hồi dững ...không đừng thì là mà....Giai con tủm tỉm:
Mẹ, mẹ có biết cái câu,mọi lời khuyên , mọi điều bạn đọc được chẳng làm bạn hiểu mau lẹ bằng bạn...cứ ...giập mặt đi !!! hehe
Mẹ: ờ, cũng đúng ! Nhiều lần mẹ cứ nghĩ, kể mà mẹ hiểu được sớm hơn thì có phải cuộc đời mẹ còn hạnh phúc hơn bao nhiêu.Con là may lắm đó nhe, lĩnh hội tuyền nhời hay ý đẹp.Tị tuổi mà ...khôn bằng bà già ,hic .Sướng nhất con !:-)
Bất chợt con trai bảo, mẹ ơi, con nghĩ là mẹ nên...viết sách!
Hả ????
Mụ xíu rớt thìa cái bộp.
Thần tượng mẹ quá hén ?! Sao con dám...nghĩ thế ? Những ý đó là mẹ ...chôm chỉa từ mạng, trích dẫn từ chia sẻ của bao người nổi tiếng đáng kính trọng lẫn vô danh đó mà...Phải của mẹ đâu con ????
Mẹ chỉ muốn con hãy đọc thật nhiều,quan sát thật tinh nhạy .Chưa hiểu thì rồi sẽ hiểu , hiểu rồi sẽ thực hiện ,tất nhiên để... làm thì khó vô vàn.Nhưng, từ từ khoai sẽ nhừ , phải không ? :-)
Con đáp: Thì tất nhiên, chẳng phải của mẹ , nhưng đã ...như -là -của mẹ !(:D) Có ối người không đọc , không hiểu đâu mẹ ơi!
Thôi thôi. Anh không biết trình mẹ anh, viết sai chính tả chấm phẩy đầy ra đấy ạ.Mà muốn viết sách là phải... tâm tài vẹn toàn .Mẹ anh nói hay làm dở ẹt ,lầm lỗi dày dư lông dím , thì có mà .... phù mỏ chạy dìa hổng kịp!
Chớ có xúi ..mẹ xơi ... gà sát nha con yêu!!!! :-))
Viêt sách mẹ chả dám mơ.Cơ mà.. nhảm thì ...thích phết. Mà hạnh phúc lớn nhất của mẹ là chia sẻ mọi điều mẹ lĩnh hội được suốt mấy chục năm lăn lóc trong trường đời làm hành trang cho con,tránh cho con đừng phãi...lên bờ xuống ruộng dư là mẹ hehe .Thêm nữa ..tặng được ai đó những phút cười sảng khoái.Với mẹ thế là ...mĩ mãn rồi! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét