Xài ipod của thằng con gọi vi bơ ma ghi ma gic tám xuyên lục địa sướng quá đi.Mụ rập rình đổi phôn.Nhờ chị tư vấn, bà chị bảo.Lên đời được rồi.Khiếp ,cứ tưởng tượng tao ngồi giữa đám đông chìa cái... cùi bắp của mầy ra , bảo đảm ối vị chết ngất vì cười .
Chợt nhớ dạo nọ Mụ từng cười lăn khi dòm cái si mèn cũ mẻm của chị bạn, còn cổ hơn phôn của Mụ tới mấy tuổi lận....
Á dà dà!Thời kinh tế suy thoái , có gì bằng cho nhau nụ cười ?.Vầy thì ...ngu gì Mụ phãi đổi phôn chớ ?!:-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét