Vợ chồng Mụ từ lâu có thói quen chạy bộ tầm chiều muộn.Tạt qua mấy đoạn phố chừng gần cây là tới công viên. Thiên đường của nhà Mụ!
Làng sát biên , nhiều lần đang mải mốt guồng, hai đứa bị xe biển Đức dừng lại , nháy đèn huyt sáo .Dấm dớ! Dòm xã đứng đắn rứa mà nhầm ra ...ma cô dắt gái .Qúa nháo!Giời ạ!!!
Mụ chã lấy thế làm điều, còn ra cái chiều hãnh diện đằng khác.Mụ tí tởn bảo chồng, đừng có hòng dìm vợ nữa nhá.Nếu thật em ..già xấu, nhăn nhó ,phục phịch dư anh bẩu thì...thì sao ...được người tận nước nhớn quan tâm thế kia ???
Xã tịt.
Hôm giai con kể cô giáo dạy tiếng Anh của ẻm đi sinh nhật về muộn có đoạn phố ngắn mà bị vẫy tới ba lần.Nhớ lại mặt cô đỏ phừng phừng cả lên vì giận ...quân mặt dầy.
AK! Một vụ việc hai cách nhìn.Vậy là hội tụ đủ thành bài giảng sâu sắc cho giai cưng:
Ngốc gì mà giao chìa khóa niềm vui cũa mình cho kẻ khác ?! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét