Hôm ấy đi sang nhà bạn có con nhỏ, như mọi bận Mụ ..quơ một hộp vào túi xách theo.Rồi ra đến cổng thấy lòng .... bất an.Mụ..nhấc hộp ra nghía lại.Ái da, nghe lạo xạo lúc lắc lạ lắm.Bỏ sừ , ra là hộp đựng... đồ kim chỉ may khâu bữa nọ dọn nhà Mụ tự xếp chồng lên, còn lầm bầm rằng thể nào cũng có lúc nhầm....
Giấu dốt bảo chồng, em mắc ...tè cái . Lỉnh vào nhà tráo cái hộp :-)
Nhớ lại nhiều chuyện chã ra làm sao cứ thấy chán mình lắm lắm......
Bỗng nghe xã đang ngoài bếp cười vang đầy sảng khoái.Mụ... quen thói phỉnh chồng ân cần hỏi với ra , gì thế ,gì mà vui thế hử mình ???
Gã cười chảy nước mắt nước mũi, đoạn bảo
Là em tự nhận đó nhá!
Hả???
Còn ..."hả" nữa ?kakaka
Gã lại ngặt nghẽo cười.Rồi ...dõng dạc nhại :
Hừm!!!Sao mặt -không - ngu mà rồi ra ngu thậm ngu tệ !!!
Trời ạ, ra Mụ đã...đã ..nhảm thành nhời mà chã hay ! :-))
(Ôi da, tuần tới Mụ đi xin chụp ...đậu phụ cái.Chứng đãng càng lúc càng trầm trọng quá chừng! ) : -(
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét