Nhà có bốn người mà rồi ối lần tranh nhau đi... ị.Khổ!!!
Gái cưng bé quá chửa biết...đập đít củ khoai , nên tuyền phải chịu ... mất ngon, lộn, mất sướng nhường cho ả kẻo gay to.:-)
Nhớ năm xưa nhà tôi (trên gác) và hàng xóm (dưới nhà) tính ra mười mấy mạng cả thảy dùng chung một hố xí hai ngăn.Bẩn thỉu thối inh mỗi lần họ lấy... phân thì phải biết ! Nhà phố cổ Hà nội chả ai lạ gì....
Nhiều tối ba chị em rủ nhau cùng đi cho vui( là nói thế cho hay ,vì chã đứa nào nhường được đứa nào).Hai chị hàng xóm hai hố, tôi bé nhất trải..giấy báo ngồi giữa.Vừa ị vừa đốt báo chơi, chuyện rôm rả.Vui đáo để!
Là những ngày còn thân thiết.Rồi ít năm sau, vì muốn ép nhà tôi phải bán rẻ cái tầng gác cơi nới mà cả nhà họ trở mặt , gây sự hành nhà tôi khốn khổ khốn nạn không từ thủ đoạn gì. Từ quạt than tổ ong hun khói đến bỏ đất cát bẩn vào phi nước để ở sân chung, tháo lỏng bánh xe đạp ( làm Mẹ tôi ngã lăn quay ngoài phố)... rồi ...đánh tát hành hung mẹ tôi ( thằng con nhà ấy , từng là bạn thuở ấu thơ với tôi ) lẫn khách đến chơi nhà ...
Và tận cùng vô liêm sỉ , họ thuê tay thợ viết nào , đăng bài vu khống bố tôi viết thư nặc danh (chữ họa khá giống) dọa ...giết cả nhà họ!
.........
Chuyện rất dài...Cuối cùng thì bố mẹ tôi không thể chịu đựng nổi, đành phải bán nhà cho một người cùng phố .Nhà người này anh em lực lưỡng to khỏe đủ sức đương đầu nên dù biết chuyện , họ vẫn nhất trí mua. Khi họ dọn về thì nhà kia thu vuốt trở lại thành ...hàng xóm nhiều tốt!
Ôi !Nhớ đến thôi vẫn đau quặn lòng!!!
Tôi từ tí tẹo đã sớm biết suy tư,choáng váng trước sự tráo trở đen bạc của lòng người ....!
Giờ ngẫm chuyện nước mình liền kề với TQ.Nhà thì còn chuyển được, đằng này ...cả một non sông ........Có bất hạnh nào bằng ????!!! :-((
Lòng người đổi trắng thay đen buồn!
Trả lờiXóa