Hôm rồi mới nghe được một chuyện thấy lòng dạ xớn xác không thể tả.
Một chuyện thật hẳn hoi tuy đã từ năm ngoái rồi nhưng thấy vẫn nên kể lại cho cả nhà nghe.
Rằng lần ấy , hội người Việt ở đây mời mấy ca sĩ sang giao lưu (có thu nhập, tất nhiên ) .Trong số ấy có một bà ngoại danh ca từ tận thời bao cấp lận, , hót xách trên báo cũng khá ngọt ,còn đang mơ viết hồi kí cơ ý,mà sẽ không viết về tình yêu (tầm thường?! ) như của ...Lê Vân ?( là đọc dài dòng Mụ đoán ra thế chứ mẹ ấy không dám nêu đích danh) , mà sẽ là hồi kí của một ..NGHỆ SĨ ĐÍCH THỰC cả đời hi sinh cống hiến vị nghệ thuật.. ..(toàn nhời hay ý đẹp).Nhớ khi đọc bài đó, mụ lờ đã thấy ...gờn gợn,song nghĩ biết đâu tay viết bài lại thêm mắm thêm muối vào .....Ối giời , giờ được chứng thêm chuyện này thì ... vãi cả linh hồn!
Rằng trong buổi ấy, cô kể cho nghe câu chuyện này làm MC .Cô bảo tới mấy lần mời nàng ca sĩ trẻ lên hát thêm , mà rồi cứ thấy thập thò rồi lại không...Cô không hiểu ra làm sao...
Sau buổi diễn , tan hội ra về.Có ba người tình cờ đi sau lưng hai nàng ca sĩ .Có ai tin được không , rằng họ nghe rõ ràng ràng , nàng ca sĩ già (nghệ sĩ nhân dân ) ấy mắng nàng trẻ rằng , tao đã bảo mày hát nhiều làm cái ...đéo gì, tội ..đéo gì phải hát cho... lũ chúng nó (Á ! dám gọi nhân dân dư vậy đó ) nhiều thế ...(đại loại mấy câu liền, mụ lờ ù tai không nhớ nổi để trích nguyên văn ) .Cả thảy đệm đúng bốn lần ĐÉO .
ẶC!!! Khó mà tin nổi !!!
Dân tình biết chuyện nổi giận.Giọng mũi chua lè ,người già chát .. .Có những người đi xem chỉ là vì nhớ hồi xưa bố mẹ họ ..ngưỡng mộ mẹ ấy lắm( dại quá , lại đi tin tài năng và nhân cách luôn song hành chứ lị!:D) .. .Ai ai cũng muốn ...muốn tung lên FB cho mẹ ý tèo luôn đi .Nhưng phúc cho mẹ ý là cái bà già MC này , cô ấy thật là người nhân hậu vị tha .Cô ấy gàn .
Cô nhấc phôn , hỏi thăm mẹ kia,rằng sang đây cảm giác thế nào, hôm ấy em có thấy vui không ...Bà nàng thỏ thẻ oanh vàng, nhờ chị ( hai người đâu như toàn U 70 rồi ) chuyển nhời,em cảm ơn bà con , rằng em cảm động nhắm được phục vụ dững đông đảo đồng bào xa Tổ Quốc , xúc động nhắm được nhận dững bao nhiêu là tình cảm của bà con mình ...rằng mong được dững ... nhiều lần sang nữa(Ối ! lạy ..mẹ mớ bái !) ,rằng ...thì là mà... hót hay hơn khướu (khiến cô kia quên nhiệm vụ sém ..sụt sùi :D ).
Rồi chợt... tỉnh cơn mê trận . Cô MC kể toạc chuyện kia, mẹ nọ điếng ...im tịt mất một lúc , rồi...thoạt đầu lắp bắp sau nữa là xin lỗi rối rít tít mù....xin chị ...đậy điệm cứu em ...
Ôi chao! Mình tưởng đã đủ bầm giập để thấy giữa nói và làm có thể hoàn toàn khác nhau .Vậy mà lần này vẫn như...không tin nổi:(
Thế đó, địa vị , danh hiệu ,tuổi tác ...chẳng nói lên điều chi!!!
Còn ai không mất trí ,ý lộn , nhất trí ?! :-))
Thôi xong, mải kể xấu nhà người báo hại cháy nồi thịt nhà mình .Qủa báo nhãn tiền hụ hụ
Trả lờiXóaẤy, lê-đì ấy là người ngoài ấy phải không à? :-)
Trả lờiXóaDạ phải , thì cũng dư ...mụ lờ thôi,hổng phải người... trỏng :D
Trả lờiXóa