Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

KHÔN BẤT THÌNH LÌNH :D

Ba người lớn ăn cơm.Công chúa chơi game dốt quá ,chết lia lịa lại ăn vạ đòi anh cứu.Anh  hét ,Ngu! Ả trả lại nguyên , Ngu! Anh cười mắng tiếp , Ngu ,bằng tiếng tây.Ả cũng lặp y chang rất ...chuẩn xác.Bố mẹ bật cười ha há.Ẻm chợt  liếc rất tinh ranh, Mẹ nhìn rõ toan tính đang  lộn bậy  trong cái ..đầu bé tị của ẻm. Bất ngờ ,nhìn thẳng mắt mẹ, ẻm la Ngu ngu bằng cả hai thứ tiếng.Rồi quay sang bố cũng thế luôn.Cả nhà  ngả nghiêng.Mụ  ngưng  cười ,  vỗ trán , khoặm mặt.Ơ hay, sao ...chúng  mình tiếp tay cho em  đập  chúng mình thế nhỉ?.Rồi mai đến lớp ẻm  cũng nói thế với đám bạn, kiểu gì thì cũng ôm đầu máu chạy dìa...Rõ thật ...ngu! (chã ra mắng ai :D)

Công chúa còn hơn ba tháng nữa là đủ năm tuổi.Mà...không nói được một câu dài nào, chỉ toàn dăm ba từ bập bẹ tây lẫn ta rồi chỉ tay múa may...Mụ lầm bầm than .Nom rõ  kháu khỉnh láu lỉnh, có lẽ nào lại ..đao  giống mẹ con ơi ?!
Giai con mỏng tai  cười thích chí bảo , là tự mẹ nói đó nhé! Ái dà dà, bữa nay mẹ mình..khôn ghê!
Bố ẻm  chẳng thèm uốn nắn thằng... bố láo , còn quẳng thêm đá tảng. Vừa nẫy xếp hàng tính tiền, mặt mẹ con  ngó như con... hâm! (thay vì như... ngỗng ỉa )
AK AK!
Mụ...chã đấu lại hai bố con đành im.Giai con được thể tiếp, mà mẹ...thật ngây thơ , cả tin lắm ý mẹ ạ.Bao giờ  mẹ mới ..khôn khôn chút ,hả mẹ?
Lộn ruột.Con với cái !Nhờn ..cún con  ,cún con   liếm mặt ,hic

Cặm cụi  rửa dọn  Mụ cứ lăn tăn  nghĩ tới lui.Ừm, thì mụ có khờ, có cả tin , va vấp nhiều  (bù lại cũng lại gặp được những người thật chân tình đó thôi )...  cũng chỉ vì mụ luôn muốn hướng tới CÁI ĐẸP.Chã là  mụ dòm  ở đâu CÁI ĐẸP CỨU THẾ GIỚI  ,đó  mà :-)
Mụ thích được giao du với những người hiểu biết  hiền lương   là những   mong  học hỏi  hướng thiện. Chã phãi   . ..gần đèn thì rạng sao ? :-)


 Như ánh  chớp lóe sáng rỡ cái đầu tối .Cho dù  muộn,nhưng  Mụ đã thật  hiểu để  không còn phí  cảm xúc , phí thời gian  vì  những điều vụn vặt nữa  .Mụ thật đã tỏ tường chân lý

MỖI VẾT THƯƠNG LÀ MỘT SỰ TRƯỞNG THÀNH!


Bỗng tràn ngập hồn một cảm giác lâng lâng  thơ thới nhẹ nhõm kì lạ chưa từng bao giờ.Mụ ..hình như cũng ngấm  nghía 
NÊN CẢM ƠN CẢ NHỮNG NGƯỜI  ĐÃ TẶNG CHO TA ...BÀI HỌC!

Tuy nhiên , với tâm tính nhỏ nhen tủn mủn, chắc  Mụ chẳng được ...từ bi vậy lâu đâu.Nhưng thôi.Hạnh phúc là thực tại.Vui được thì cứ khoe ngay! :-))

       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét