Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

MỖI NGÀY MỖI CHUYỆN :D

Mụ lờ rảnh rỗi vần..chồng ra mát xa.Mới làm có tí teo  mà nóng quá mụ phải ..cởi phăng áo..len  ,cao giọng bức xúc đầy tính... nhân văn :D
Nầy anh, vầy mới biết  thông cảm cho các em...cháu ở các cơ sở "vật lí trị liệu" nhà ta khéo mà toàn bị tiếng oan.Ra các em cháu ấy quá vất thật, trời  nực nội,thượng đế thì  đông.Bảo sao..bảo sao các em cháu chả phải...phải cởi tuốt luốt chớ  :D
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

Ý NGHĨA CỦA ĐỜI SỐNG - BÀI GIẢNG NGẮN CỦA KRISHNAMURTI

Ý NGHĨA CỦA ĐỜI SỐNG

Hỏi :

- Chúng ta sống nhưng không biết vì lý do gì mà chúng ta sống. Đối với phần đông chúng ta, đời sống có vẻ như là vô nghĩa. Ông có thể nói cho chúng tôi biết về ý nghĩa và mục đích của cuộc đời chăng?

Krishnamurti :

- Thế thì tại sao bạn hỏi câu này? Tại sao bạn lại yêu cầu tôi nói cho bạn biết về ý nghĩa và mục đích của cuộc đời? Chúng ta hiểu như thế nào khi nói "cuộc đời"? Vậy cuộc đời có ý nghĩa, có mục đích chăng? Thế bản thân sự sống này không tự nó có mục đích, có ý nghĩa chăng? Tại sao chúng ta còn muốn hơn thế nữa?

Bởi vì chúng ta quá bất mãn với đời sống của chúng ta, cuộc đời chúng ta quá vô vị, quá lòe loẹt hào nhoáng thùng rỗng kêu to, quá tẻ nhạt, làm hoài cùng một việc, cho nên chúng ta muốn cái gì hơn thế, cái gì vượt qua những điều chúng ta đang làm. Vì cuộc sống hằng ngày của chúng ta quá trống rỗng, quá trì trệ, quá vô nghĩa, quá nhàm chán, u mê đến mức không còn chịu nổi, nên chúng ta nói rằng cuộc đời phải có ý nghĩa hơn và do đó bạn hỏi tôi câu này. Chắc chắn người có một đời sống nội tâm phong phú, người nhìn sự vật đúng theo thực tế và an lạc với những gì mình có, thì không bị bối rối; anh ta sáng suốt, cho nên anh ta không cần hỏi về mục đích của cuộc đời. Đối với anh ta thì ngay chính bản thân sự sống đã là toàn bộ cuộc hành trình từ khởi đầu tới kết thúc. Điều khó khăn cho chúng ta là, bởi vì cuộc sống của chúng ta quá trống rỗng, nên chúng ta muốn tìm cho nó một mục đích và nỗ lực để làm chuyện đó. Cái loại mục đích này chỉ có thể có trong tư tưởng, không có chút thực tế nào cả; và khi mục đích được theo đuổi bằng một đầu óc khờ ngốc, ù lì, bởi một trái tim rỗng tuếch, thì cái mục đích đó cũng sẽ vô nghĩa mà thôi. Cho nên chúng ta phải có quyết tâm làm thế nào để cho cuộc sống được phong phú, không phải bằng tiền tài vật chất hoặc mọi sự liên quan đến nó, mà là nội tâm phong phú -- điều này không có gì là khó hiểu...

Đời sống là tương quan giao hảo. Đời sống là hành động trong sự liên hệ; khi tôi không cảm thông được trong mối tương quan giao hảo, hoặc khi mối tương quan bị lộn xộn thì tôi đi tìm một mục đích cao xa hơn. Tại sao cuộc sống của chúng ta lại trống rỗng, vô nghĩa như vậy? Tại sao chúng ta lại cô đơn, chán nản như vậy? Bởi vì chúng ta chẳng bao giờ nhìn vào nội tâm chúng ta và tự hiểu chính mình. Chúng ta không bao giờ chịu tự mình chấp nhận rằng cuộc đời này là tất cả những điều chúng ta biết, do đó, nó đáng được thâm hiểu đầy đủ, trọn vẹn. Chúng ta thích tránh né chuyện tự phán xét mình hơn cho nên chúng ta muốn đi tìm mục đích của cuộc đời bên ngoài mối tương quan liên hệ. Nếu chúng ta bắt đầu hiểu thấu những hành động trong mối liện hệ của chúng ta đối với mọi người, với tài sản, với những niềm tin và tư tưởng, thì chúng ta sẽ thấy được rằng bản thân mối tương quan liên hệ trong cuộc đời sẽ mang đến phần thưởng của chính nó. 

Bạn không cần phải đi tìm. Nó cũng giống như đi tìm lòng thương yêu. Có thể nào nhờ tìm kiếm mà thấy được lòng thương yêu chăng? Lòng thương yêu không thể có được do sự nỗ lực gầy dựng. Bạn sẽ tìm ra lòng thương yêu trong mối dây giao hảo, không ở bên ngoài sự giao hảo, và cũng vì chúng ta không có lòng thương yêu nên chúng ta muốn có một mục đích cho đời sống.

Khi có lòng thương yêu, điều bản chất vốn là vĩnh cửu, thì sẽ không còn chuyện đi tìm Thượng Đế, bởi vì lòng thương yêu vốn là Thượng Đế...

Krishnamurti -- The First & Last Freedom
Đọc tiếp ...

ĐƯỢC KHEN CŨNG CHÃ SƯỚNG :D

Còng lưng mờ mắt suốt ngày lo dọn rửa bát rếch nồi bẩn, cắm đầu cắm cổ lo kị cọ từng vệt dầu mỡ ..Mụ lờ cứ lầm bầm một mình, ối cái mụ sờ ới, sao mụ bẩu mụ quí tôi mà mụ... nỡ hành tôi thế nầy???
Bỗng dưng thấy như rất chi là ...quan ngại cho cái tình hữu hảo hai mụ .Số là mụ sờ có vẻ dư thích...khen mụ lờ lắm ý.Mụ ý khen ...quá khích đã đành, mà mụ lờ thật tâm muốn chối cũng không cho cơ hội nữa.Mà khổ, cái mặt mụ lờ thế nào mà nói thật chả ai tin, ba hoa khoác lác thì được làng tin sái cổ.Khổ tâm quá thể !!!Mụ đâu có muốn dư thế :D

Mụ sờ  khen bếp nước nhà mụ lờ sạch gọn lau ly....báo hại mụ lờ phải ...phải ..đánh vật tự bữa ấy tới giờ (mà khéo là ...mãi mãi  huhu),chỉ sướng mỗi xã mụ lờ, thấy vợ tự dưng tiến bộ đến ...phát hoảng :D

Mới biết được khen cũng chả sướng gì.Tính mụ lờ thì hay tự biết  xấu hổ.Cứ nhận khen không phải dư mụ có thật , là mụ...mụ...dằn vặt lắm ý.Mụ  là muốn trả phứt đi cho rồi đời  .Cơ mà mấy anh chị bạn mình  lại cứ không chịu cơ, hụ hụ.
Thôi cũng đành , mụ  phải cố làm sao để ...để được lấy góc nhỏ xứng với sự tin cậy quí mến của các bạn mình vậy , chứ biết sao:D
Nhưng nhắn nhỏ với mụ sờ.Mụ mà còn khen nữa tôi cố quá sẽ thành...quá cố đó ,mụ sờ ơi :D
Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

KHIÊM NHƯỜNG:D

Hôm qua mụ lờ nấu mì Ý sườn cà chua, món tự tung tự tác .Xã  sì sụp tấm tắc khen ngon.Mụ thủng thẳng,ôi dào, ngon là do ..cà chua ngon, chứ lần nào nấu cũng vưỡn thế mờ.
Mụ nấu phở, xã khen ,mụ tủm tỉm, là... xương tươi   ngọt nước, thế thôi !
Khen hình mụ chụp đẹp ,mụ phẩy tay, hây da,thì ..ăn hình số khổ , sướng gì đâu!
Ngẫm thấy  mụ thật là ...khiêm nhường. Mà thế quái nào , chờ mãi  gã ý chả  chịu hiểu mà  tặng  vợ câu ý.Ghét ! :)))
Đọc tiếp ...