Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

Hết thời hoàng kim. :D


Liếc trước sau không thÁy ai,xã mụ ... Quay đàu xe cái vèo.Ngon nghẻ .Mụ xoay hẳn người trên ghế phụ,nhìn chồng âu yếm. Khiếp ! Phục đàng ấy ghê! Thiện nghệ ! Nhể ! Xã như quá quen.Tảng lờ. Mụ với tay vuốt má chồng Nầy! Gẫm thử coi có ai sướng dư đàng ấy ? Lấy được ... Con vợ ngu ,chồng làm gì thì cũng gật gù ngưỡng mộ ! Gã không còn giả bộ nghiêm trang nổi.Bật cười to. (Chẳng phải mụ lẻo mép nịnh chồng đâu.Chuyện mụ tán thán gã ấy là thật đấy.Có ai tin mụ có bằng từ năm hai nghìn ấy mà rồi giờ vẫn chỉ biết có .... Đi thẳng mà thôi. :-)) Cuoi du ba tieng ,bất đồ gã ... Ngửa mặt lên giời ( tran xe :D) khóc .. Ba tiếng dư truyện chưởng .Gã nức nở Đang áy giờ đã ... Biết - Mình vậy rồi thì ... Thì rõ là đã hết thời hoàng kim vợ ngu dễ trị .Còn hỏi sao tôi khóc nữa không ?!! :-))
Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Mất sướng :D


Thấm nhuần tư tưởng nhớn,cho đi là đã nhận .Vưa rồi sinh nhật xã,mụ lai tung tăng dắt gã đi mua quà tặng ... Mụ. Lúc xã móc bóp thanh toán đôi bốt da bò ( hay trâu ?) rất xịn màu ... Mùa thu lá khô đúng ý mụ hằng yêu thích ,khỏi tả mụ quởn đến thế nào.Là xã yêu tâm lí ba đờ suy từ dững lúc mụ ngơ ngẩn chờ ... Nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô ấy mà.Hừm ,màu ... Mùa thu lá khô ! Ôi sao mà lẵng mạn ! Cộp cộp đi thử giày mới suốt buổi tối.Mụ còn để ẻm ngay chân giường để mở mắt là nghía tiếp. Sáng nay choàng dạy ,dụi dụi mắt đang cười dở lại phanh gấp. Ơ kìa,tiền xã cũng là tiền của mụ.Nào phải ... Đào mỏ được thằng cha nào đâu mà ... Hoan hỉ ??? ước phải chi mụ đừng quá ... Sâu sâu sắc sắc thế thì đâu đến độ phải ... Mất sướng dư nầy. !! :-))
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

Chị bán bánh dày đậu xanh


Lâu rồi ,bữa đó đi mua đồ châu Á,mình thấy chị.Chị bày hàng trong cốp xe.Thoáng nhìn chị mình có cảm tình ngay.Lạ! Chị mời mua gì cho chị đi em.Mình ... Cứ hai bữa chính căng bụng,chẳng mấy khi ăn vặt.Mà bỗng thấy như ái ngại .Mình tới dòm dòm,miệng bảo Xem nào,xem có gì ngon ngon em mua Ròi không ưng gì,mình nhặt đại hai đĩa bánh trôi ( mua cho bà chị vậy) ,trả tiền xong còn chúc chị mau hết hàng về sớm. :-) Rồi những lần sau ra đó ,thấy chị là chào nhau vui vẻ như ... Thân lắm . Hôm ấy mình đã lên xe rồi,lại nghe chị nài nỉ cậu trẻ đi ngang Chú ơi ! Mở hàng giúp chi ...! Cậu kia lắc .Mình ... Bước xuống. Chị! Nào cho em mở hàng ! Khi ấy đã quá trưa sang chiều . Nhòm chả thích gì,mình nhặt bừa hai cái bánh dày đậu Hai cái giá bốn chục.Chị dúi thêm một cái tính ba cái năm chục. Hai chị em ríu rít cảm ơn nhau.Mình lại mau mắn chúc bác sẽ bán sạch sanh kình ngạc nhá! :-) Không ngờ bánh quá ngon.Lần sau gặp chị mình đưa số phôn,chị nói mỗi tuần chỉ làm bánh ấy một lần.Tiện đường sẽ tạt qua ,mình không phải đi xa. Thế là mấy tuần nay,cứ chị nháy chuông là mình ra mua.Ăn nhoè,mua thêm cho mấy chị bạn,bõ công chị ghé. Lần rồi chị bất ngờ nói Em à,cảm ơn em nhiều .... Minh cười cuop loi Nếu hôm nào vía em nặng không bán được thì chị nhớ.... Đốt ngay nhé,luồn qua háng ấy ! :-)) Chị tiếp Từ nay tuần nào em không muốn ăn thì cứ nói với chị đừng ngại em nhé.Rồi khi nào muốn mua chị lại mang cho,không cần ... Cố mua cho chị đâu! Ơ hay , chỉ một câu ấy mà thấy lòng cảm động ! Quả thật tuần này mình tính nghỉ,ăn nếp nhiều mặt đầy mụn rồi.Quả thật ,mình.... Bắt tướng người chẳng mấy khi sai ! :-))
Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Biết yêu bản thân !


Một câu chuyện buồn! Chị làm nghề thu đổi ngoại gần hai chục năm nay ở vùng mình ở,không mấy ai không biết chị.Mình biết chị thế thôi,khong than,gặp thì chào hỏi đôi ba câu xa giao .Chúng mình gọi chị là người đàn bà chân chạy,chẳng khi nào đi.Lúc nào cũng tất tả vội vàng. Cho đến chừng hơn bốn tháng trước.Hôm đó vợ chồng cho con gái đi dạo công viên .Thấy chị từ xa ,tập tễnh đi vẻ mỏi mệt lắm,mình tiến đến chào hỏi thăm chị sao vậy.Sao trông bác sút quá.Bác bệnh gì thế ? Chị túm lấy kể đau nhuc nhoi khắp cả ,cứ từ hông xuống chân ,rồi lúc lại cả lưng vai ....Bệnh lắm em oi.Mà đi khám chưa ra chứng gì,mãi chả đỡ .... Mình nghe tả giông giống bệnh đĩa đẹm xã mình từng bị.Kêu chị đi khám chỗ này ,xin chụp chiếu kiểu kia, trình bày này nọ với bác sĩ .... Coi chừng nặng như xã em thì khổ lắm đó chị ơi.Nếu đúng thì nhớ xin phẫu thuật sớm,mà phải bệnh viện tỉnh ấy .Chứ mà để lâu rồi không cả đi được ấy chị ... Chị ừ ừ gật gật ,nói sẽ nghe lời mình đi sớm. Rồi,chị chợt cười lớn mà nước mắt còn long lanh .Chị nói Chắc bọn em biết cả rồi chứ? Chị cũng chả giấu gì em ... Mình ớ ra.Nói ,bọn em lâu rồi không gặp gỡ mấy ai .Nào có biết gì đâu . Là chị than chuyện ông chồng chị bồ bịch ,các con chị đứng về phía mẹ,mắng bố nó, chui con mu kia ,lôi được bố về với mẹ.... Cho ai cung biet,don am i ca len.... Chuyện nhà chị dài,mình chẳng kể ra đây .Chỉ tóm tắt là chị ,đang đau bệnh nặng mà lại khốn khổ tinh thàn đến thế ... Sao mà thương. ! Mình nhớ khi ấy mình hết lời khuyên chị hãy biết thương lấy bản thân.Rằng giờ chi đang bệnh trọng ,đau đớn thể xác còn chưa tìm ra bệnh mà trị cho dứt .Lại mang nặng u uất vậy ,rồi làm sao vượt được .Chị cũng ở tuổi xế chiều rồi .Sáu mươi.Chị lo sức khoẻ chóng hồi phục ,rồi vui vầy với con cái .Chồng không con tinh cam thì để ổng đi ,níu kéo sống chung mà dằn vặt nhau thế ,hỏi ích lợi gì??? Trút tâm sự cho mình.Thấy chị có vẻ thoải mái hơn.Nói ,rồi chị nghe em. Sẽ mau đi khám chỗ ấy ,sẽ lo sức khoẻ số một ,em nhỉ... lần ấy vợ chồng chở chị về cua hang ngay gan do .Chị vẫn cố bán hàng không chịu nghỉ dù đã quá ốm đau. Sau đó còn vài lần gặp chị nữa.Ngay cang tieu tuy,lần nào chị cũng khóc ròng .. Nhớ hôm ấy hai mẹ con đi khám .Gặp chị vừa ở đó ra.Lại túm chạt mình khóc thật lâu.Chị khóc sao nhìn bọn em hạnh phúc ,chị thay đời chị khổ quá chừng.... Rồi chị phan no kể tội ông chồng.Vợ ốm không hề động tay giúp đỡ mà còn gây sự,chửi mắng mày tao chi tớ ...( can tinh den the ma vẫn ở chung nhà) .Chị kể tội chồng ghê lắm, cả những chuyện lẩu lâu,làm ăn đen đủi mất mát vận hạn ... Khóc mãi. Mình nghe chị than khóc .Thương ! Muốn khóc theo luôn. Xót xa mình lại lải nhải. Chị à,chị nghe em đi.Thương lấy bản thân chị đi! Buông bỏ đi chị ! Chị cứ căm hận ,than trách thế thì khổ cho chị bao nhiêu.Tinh thần thế làm sao chị khỏi bệnh được chứ? Mat suc khoe la mat tat ca ,chi oi !..... Rồi mình cầm tay chị.Nhớ nghe em nhé.Phải tự thương lấy chính mình! Không ai thương mình bằng minh thuong minh.Chị ơi nghe em ! Minh keu troi khi biet chi van co ban hang khong chiu nghi.Chi chi dong cua nghi it tieng buoi trua thoi. Khi chị đi rồi.Con trai thốt lên Mẹ ! Sao đời bác ay khổ sở quá thế hả mẹ !!! Thế rồi lần cuối cùng gặp chị.Hôm đó như là thứ sáu.Chị khoc Em ơi ,bác sĩ gửi chị lên tỉnh thứ hai tới.Họ nói nghi chị bị ung thư máu... Giai đoạn cuối em ạ .... Mình .. Sững người.( nghĩ sao bác sĩ lạ thế ,lại đi nói với người bệnh như vậy) ,nắm tay chị an ủi Chị chớ có lo.Bác sĩ nghi không chắc đúng.Chẳng nên lo trước làm gì.Đi khám đã chị.Chưa chắc đã có bệnh ấy.Mà nếu có thì .... Chiến đấu chữa trị chứ sao .Nghe em,chị đừng vội lo mà tinh thần suy sụp càng hại mình chị nhé... Nói thế là mình rút kinh nghiệm từ chính mình.Lần năm xưa. Ó cục u nhỏ,bác sĩ điều đi chiếu chụp.Mình đã đứng s trước gương ,tự lên cót cho mình như thế.. Rồi bẵng đi mấy hôm.Đến hôm thứ năm thì một chị bạn báo cho mình .Chị thật có bệnh ung thư máu.Mà đã giai đoạn cuoi .Mình ... Nghĩ đến chị.Thương quá.Tímh hỏi xem ai lên thăm chị mình đi với ...Là mới nghĩ thế thì rồi... Thứ hai đã nghe tin chị ... Đi rồi. .... Hôm đưa tang chị.Mình đã không thể khóc.Cho dù nhiều lần đi qua cổng siêu thị ,nơi mình gặp chị lần cuối cùng,mình đã đờ đẫn hình dung chị đứng đó... Khóc ! Nhìn di ảnh chị,mình... Bang long theo loi nghi.Thôi thì từ nay chị đã không còn phải đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần nữa! Tạm biệt chị- người đàn bà chân chạy ! Những ngày này băng ngang công viên,em cứ luôn thấy hình bóng chị vừa hôm nào. Xót xa ! Sao chị không nghe em ?! Sao chị cứ mãi không biết yêu bản thân ....?
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

Chuyện nít nêm :D


Hôm ấy bàn chuyện gì quên rồi.Mụ lỡ miệng Dào ! Tốt quá hoá ngu ! Chot thay xa ... Om nguc .Mặt Tím tái. Mu chot da ,cuong cuong thanh minh. La em khong co y gi ..... ( that la chuyen nha nguoi ta,mu la mang nguoi ... O xa ,do ma ! ) Tối đến thấy gã thở ngắn thở dài.Trăn trăn trở trở. Vừa hừng sáng ,gã bật dậy .Cà phê một mình trầm tư. Rồi ... Tung chăn lôi vợ dậy bằng được.Gã bắt mụ đi cùng ra ... Ra uỷ ban . Gã nhất định đòi trả lại tên cho gã.Rằng gã không .. Ngu gì xài cái nít nêm lâu nay .Nít nêm " Bố Tốt Quá " , " Anh Tốt Quá " . Mụ ... Nài nỉ gãy lưỡi 'anh có muốn thành ... Nít Anh Xấu Quá ,Bố Xấu Quá không ,để ... Mẹ con em ... Chuộc tội ? Chân thành thế mà rồi vưỡn không chút rung động.Còn quắc mắt gằn giọng ( đang chốn công sở ) Vợ mới chả con.Đểu tuốt luốt !!! .Thôi đành ! :-))
Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Đi chợ đồ cũ ( tiếp)


Đang ngơ ngản ngắm ngó bị một bà béo uỵch cái mông bự vào người.Chả xin lỗi liếc gì cứ thế đi.Mình lườm theo rách mắt .Thấy bà ay sộc vào đống giày trẻ con.Nâng niu ngắm nghía mấy đôi ra chiều ưng ý .Rồi ... Lật ngó giá bán dưới đé ,bà thở dài đặt trả .Nhìn vẻ nghèo khó hiện rõ trên khuôn măt ,dáng vóc nhàu nát tàn tạ với thòi gian.Mình bất giác thở dài,rồi thế nào tự dưng tiến dến . Ngó. Hừm,đồ cũ mà giá bằng nửa mới.Trông vẹt cả đế rồi.Cũ quá .Mà ... Bà già chẳng đủ tiền mua. Mình giật tay chồng hối đuổi theo bà già kịp tới góc phố.Minh hỏi Phải bà có cháu bé ? Bà gật Thế cháu bà nhiêu lớn? Bà hớn hở cười ,nói Một đưa bốn ,một đứa hai tuổi! Mình reo vui Ôi thế tốt quá. Tôi có đồ của con gÁi.Mà quên ,cháu bà trai hay gái? Bà đáp Gái cả .Cho tôi xin nhé ! Mình mừng húm chả kém gì bà.Cho địa chỉ ,dặn chuông bấm Nhớ nhé ,chiều mai tầm bốn giờ tôi đợi. Về hối hả xếp dọn liền được ba túi đầy.Cháu mình lớn kịp chị nó rồi.Không còn chuyền xuống được nữa . Thế mà chờ ... Chờ dài cổ ba tuàn rồi không thấy đến.Chẳng biết sao . Qua xã dọn nhà nhắc thôi mang ra thùng họ quên đồ cũ đó bỏ vào.Vẫn biết bỏ thùng đó cũng tốt.Mà mình cứ muốn giao tạn tay người dùng thì thích hơn ! Lại nhớ chị bạn mình bỏ công đi xin khắp cả cả đống quần áo cũ .Chị những tính rồi đóng công gửi về tạn miền ngược ấy.Mà rồi phí đắt quá .Chị đành bỏ . Nhớ chị!
Đọc tiếp ...