Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Em chỉ có lỗi , em không có tội :D (nhảm chuyện NGọc Trinh)

Đọc bài ông Lê Hoàng viết mà cười lăn lóc.Gẫm những nhời của ..cô  gái xinh đẹp càng cười tợn.THấy vui vui là, nếu mà thiếu mấy em, mấy  cháu ngây ngây thơ thơ thế ...lấy gì mà cười được chứ.
Cá nhân mình thì thấy cô  gái thật xinh đẹp, thật quyến rũ lắm.Con cái nhà ai mà...nặn khéo quá thể .Ưóc gì gái cưng nhà lem sau này được lấy một nửa của cháu ý.
Mình thật thấy ...thích Ngọc Trinh.Nói ra thì ...khéo mọi người lại ném...cà chua lem nhỉ. Nhưng mà lem thì cứ phải nói thật (đội sẵn nồi cơm điện đây )
Tại sao á? đừng ai vội mang ...cặp nhiệt cho lem nhe.Lem hơi ẩm thật dưng mà còn ...tỉnh táo lắm
Là lem thích cháu này, ẻm này ở cái tính THẬT. Nghĩ gì thì nói nấy , sống thế thì kể thế...
Đành rằng rất cười khi ẻm khoe khoang người đẹp , da đẹp, đến da ...mông cũng đẹp này nọ...nhưng đó là sự thật.Em chỉ là khoe cái em có thôi mà
Đành rằng ẻm phát ngôn , người giỏi thì không được đàn ông lo...nghe có ...sao sao ấy...Nhưng ...gẫm thì cũng nhiều đúng  đó chớ
Đành rằng ẻm nói không có tình cảm gì với mẹ đẻ (mẹ mất khi sinh em),chỉ có tình với người mẹ nuôi em, nghe ...ngược ý nhiều người...Nhưng lại cũng là suy nghĩ thật của em ấy.
Chúng ta quen  nghe những lời nói hay ho, hợp tình hợp ý với ...số đông,quen đọc những dòng viết trau chuốt kĩ lưỡng , cân đo tính đếm từng từ từng ý...để ...để ..mát ruột nhiều người đọc , mát mặt cho người viết  ...nên nghe em này thật ...nghịch tai.Thế nhưng hỏi rằng có được  bao phần trăm sự thật trong  những nhời hay ý đẹp kia ???
Nếu mà ẻm cũng ...ma mãnh  như ai, thì tội gì em nói như vậy chứ.Em ấy  cũng sẽ ...hót  toàn  nhời ...dao to búa nhớn.Không nghĩ ra được  thì ..thuê người giỏi viết cho mà học thuộc, rồi ẻm cũng sẽ  ..sơ mi trắng mặt mộc  giản dị đi thăm trẻ mồ côi, từ thiện chỗ này chỗ kia , diễn trên  ti vi ti viếc ... thì rồi tha hồ nhận lời tung hô...
Bởi vậy nên lem ...lem thích em này, cháu này!
Muốn gì thì em cũng đã sống thật ,có sao nói vậy , nghĩ gì nói thế.Có thể tuổi còn trẻ quá, ít được mẹ gần gụi bảo ban nên  em  thật ...  ngây  thơ hơi quá...nhưng rồi theo thời gian ,em ấy chắc chắn  sẽ có nhiều đổi khác.
Bởi vì, để hướng tới sống tốt , điều tiên quyết là phải biết sống thật ,thì em ấy đã có tố chất sẵn rồi .Phải thế  không hay lem lại ...nhảm rồi  , hả cả nhà ta ?

Túm lại một câu I LOVE HER!:D
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

YÊU LY KHÁNH KỴ:D

Thế nào mà dọn dẹp lại thấy trong nhà mình có tới mấy quyển truyện khựa.Mà hôm trước mình trót  lu loa cãi mợ Hanhnhan là mình hem thèm đọc chiện  tàu bao giờ...Rõ là xí hổ quá đi

 Hôm nay đi ...ta lét  ,tình cờ  lại ra cái tích  YÊU LY KHÁNH KỴ .Bỏ cha tui quá , ồi dồi ôi, bi giờ phải làm sao

Số là dư lày , vì quá mê giọng ca Khánh Ly nên gái cưng của mình mang tên ấy.Rồi hồi lâu mình nhác thấy bà ấy nói ở đâu là cái tên Khánh Ly là ghép từ yêu ly khánh kỵ...gì gì đó...mình chưa thật hiểu.Giờ nhòm vô , đọc tới 3 ,4 lần mà cái đầu ngu si tối om om  của mình  vẫn chửa hiểu ra , rằng có gì hay ho đến thế mà bà kia bả lấy làm ..lích lêm , báo hại lem tui a dua a tòng...

Tui đọc và gẫm mãi chỉ tháy thèng yêu ly nó khéo mà ...ngu trung quá, đòi vua giết cả vợ lẫn con , chặt cả tay mình ...để đi làm gián điệp giết một dũng tướng là Khánh Kỵ...Phải thế hem hay lem hiểu sai...

Mà ván đề là bi giờ lem làm thế lào được lữa , tên con đặt lâu roài.Hay , hay ..lem đi đổi sang thành...Thanh Tuyền đi , cho nó lành ,hở làng lước ơi

Đọc tiếp ...

Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ....

Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

Trẻ con dũng cảm hơn người lớn

Vụ cậu bé học sinh tung clip quay cop vừa rồi làm mình nhớ lại chuyện thằng nhỏ nhà mình.
Lâu rồi , hình như khi ẻm chừng 12 tuổi thôi.Một hôm cậu tự nhiên sà xuống  bên mẹ lắp bắp chết con rồi mẹ ơi....Mình hỏi sao thé ,con tiếp, chết con mẹ ạ...cứ thế tới mấy lần.Nào sao, nói đi mẹ giúp cho.Vâng ,mẹ ơi, hôm qua ở trường , một bạn lấy sách của con..con đòi , bạn bảo của bạn....hai đứa giành nhau mãi...rồi con kêu thày giáo....thày giáo bênh con bắt bạn trả cho con...mẹ biết không , con còn nói cái trang con kí tên ấy , bạn làm rách đi..không nhìn thấy chữ của con nữa...mà đúng là sách của con...bla bla...Thế sao? vâng rồi bạn phải đưa cho con...nhưng bạn vẫn nói là sách của bạn, bạn không ăn cắp....
Mình nghe đến đây hiểu hết luôn, nói thật , người lớn mà cũng thấy gai người tưởng tượng cảnh thằng nhỏ kia bị oan ức như thế ...
vâng mẹ ơi , rồi hôm nay con lục , con lại thấy sách con ở đây...trang con kí vẫn đấy...Ôi mẹ ơi..con ...con làm sao đây....Mặt cậu chảy như kẹo bột gặp trời nồm ngồi đần ra ...
Mình cứ im im ngắm con..bụng đang tính chắc phải khuyên cậu ý ra ...đầu thú quá...Chờ một lúc ròi nhẹ nhàng mình hỏi, thế con định làm sao bây giờ? Không ngờ ẻm đáp ngay, sao nữa hả mẹ, con phải xin lỗi bạn , xin lỗi thày giáo thôi...mà khổ con quá....mẹ ơi......mặt méo xệch như khóc tới nơi...Mình thật ngạc nhiên vì con trai đã biết cách giải quyết nhanh chóng đến như vậy...Thở phào, mình bảo, con đúng đấy ,mẹ rất vui vì con nghĩ như thế.Phải xin lỗi con ạ, nếu bạn không vui , còn giận thì con phải thạt thiết tha thế nào để  bạn tha thứ cho con...mà tội cả thầy con, chót tin tưởng con thế mà rồi...oan cho bạn quá...thật là to chuyện quá con ạ.Việc này là khó đấy , nhưng mẹ tin con sẽ làm được thôi
Vâng con biết...con biết...mai con sẽ ...sẽ ......
Hôm sau đi về cậu hớn hở la to từ cửa.Mẹ ơi xong rồi, bạn vui vẻ với con rồi...Thế thày giáo? vâng thày bảo ôi, cậu làm tôi ...tôi khong biết phải làm sao....Nhưng xong rồi ,vui rồi mẹ ạ...Con bảo bạn lỗi tại con hết, con thật  quá hư,con tự trách mình lắm lắm ...mong bạn tha cho...bla bla...ròi bọn con vui với nhau rồi mẹ ạ....
Hú vía cho thằng con.Mình nhắc ẻm, rằng bạn con hôm qua chắc chả ngủ được...khổ thân bạn ...cứ thử nghĩ con là bạn mà xem...Nhớ bài học này con nhé...
Lại nhớ tiếp câu chuyện hồi lâu lắm.CHưa có thằng cu cơ, mình bán hàng chung với một anh lớn tuổi hẳn hoi nhá .Hôm ấy có hai đứa mọi đứng lang thang cạnh quầy hàng, rồi thấy anh ấy quát lên mày ăn cắp (cái gì quên rồi)...xông vào lục túi cả hai...hai đứa ngơ ngác cho khám...khám chả tháy gì.Mình bảo anh ơi anh để ở đây cơ mà, mất đâu.Những tưởng ổng sẽ xin lõi hai thằng đó , nào ngờ ổng vẫn la thét  ầm ĩ một lúc ròi mới  để chúng đi...
Mình hỏi , sao anh làm thế, em đã bảo không mất cơ mà...Biết sao không ? ông ấy nói thé này.Kệ chứ, phải ...cào mặt ăn vạ thôi , đằng nào cũng đã trót rồi .
Bó tay với bác

Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

Kịch chiến nhà mụ lem :D

Con hét , mẹ , sao mẹ rút phích điện?
 Mẹ , ờ thì... náp tóp tắt rồi , mẹ rút đấy.
Sao mẹ biết tắt?
 Thì ...thì thấy nó..gập lại rồi còn dề
Ôi dồi ôi , sao mẹ ...mẹ ...vô duyên quá...gập đâu phải là tắt đâu
Bố nháo ! thèng lày  lúc lào cũng coi mẹ dư... bạn , gậy bà đập lưng bà roài!
Bố quát to  , vô duyên mẹ anh cũng đẻ ra anh đấy, nháo vừa thôi chứ !
Mẹ thẽ thọt , câu ấy xưa rồi riễm.Dư lày  , vô duyên thì tôi cũng ...lừa được bố anh đới , nhá !!!
Đọc tiếp ...