Cuối năm lòng cứ thấy chộn rộn bất an....
Thiếu cháu khủng khiếp!!!
Sáng nay vừa mở mắt xã chỉ cho tin khủng bố bên Nga.Hai vụ liên tiếp ....Kinh hoàng!
Lại nhớ cồn cào cái ngày mùa đông mù mịt tuyết rơi đất Tashkent xa xôi,mấy đứa chúng mình cùng thưởng thức món mì lạnh Hàn quốc ....Mùa đông năm 90.
Hôm rồi tôi mới phôn cho bạn.Có tới hai lần bạn nhắc nhớ tới tôi trùng lúc đang rối ren hoạn nạn.Rồi một lần tôi mơ bạn ốm nặng, thế nào gọi về đúng thế thật.Chắc cũng chỉ là tình cờ ...nhưng thấy sao cảm động!
Tôi đọc tin bạn nhắn máy lần.Biết bạn đến nhà....Đã tới hai lần tôi bấm số máy bạn rồi lại tắt .Tôi phải chờ tôi... bình tâm.
Đang cố tỏ ra vui vẻ liến láu liên thanh hỏi công việc của bạn, chuyện bạn chăm nuôi hai công chúa thế nào...mẹ hai ẻm ra sao, khỏe cả chứ?(Chả hiểu sao cứ nghe giọng bạn cất lên điềm tĩnh là tôi đã ..nhẹ lòng quá nửa) .Rồi . ...bạn ngập ngừng ngắt lời hỏi ...hỏi tôi đã thật...khỏe chưa? Mọi người thế nào ?! Ôi chao!Như suối tràn bờ ...chẳng thể cầm lòng.Đau khổ lắm lắm bạn ơi!!!
.......
Rồi...trấn tĩnh tôi chuyển sang buôn chuyện hồi xưa chúng mình,chuyện gia đình con cái .Nói linh tinh lang tang ,nghe cả công chúa nhỏ của bạn giục bố cho đi ...xì....Bạn bảo thôi biết rồi khổ lắm đừng nhắc mãi nữa.Vâng thì... "gia đình là số một", vâng thì.."sợ vợ mình chứ sợ vợ ai đâu mà thiệt" ....Lại cùng cười hỉ hả với nhau...
Tôi hôm kia kể lại cho xã nghe chuyện phôn với bạn.Nhưng tôi đã không nhắc chuyện ...tôi ...mếu máo với bạn thế nào.Ừ,xã tôi ốm lâu rồi bạn đã biết đấy , con giai cũng lừ đừ, lại đang năm cuối cấp...Cả gia đình chúng tôi lao đao chưa gượng nổi...Tôi...đành níu bạn thôi...
Cuối cùng thì sau bao năm tôi cũng đã nói được với bạn lời cảm ơn thiết tha tận đáy lòng.Tôi đã nói với bạn cái điều tôi hay tự hỏi tôi bao lần rồi.Rằng, nếu ngày ấy không có bạn ở bên trợ giúp, liệu tôi có đủ can đảm tự tin dứt áo ra đi để được như hôm nay?!
Cảm ơn bạn không nói hết .Có thứ gì đền đáp nổi những giúp đỡ sẻ chia nhiệt thành vô bờ bến của bạn dành cho tôi ?!.Bài học tình thương không chiếm hữu ấy, tôi được nhận từ bạn để hôm nay chỉ dạy lại cho con trai mình.
Nhớ bạn!Luôn hạnh phúc nhé bạn tôi!!!
Ưóc chi mình gần nhau !Nhớ cái tựa vai tin cậy năm nào!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét