Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

KHÔNG CÓ MA ĐÂU !

Vừa rồi   là buổi liên hoan  tốt nghiệp của lớp  em.Cả gia đình mình ...không có mặt  .Hồi lâu em nói sẽ không đi , cô tưởng  em giỡn chơi.Chú động viên em đừng bỏ lỡ , đời học sinh kỉ niệm thật đẹp, sau này con sẽ tiếc...Cô cũng ..lải nhải như vậy....
Rồi bất ngờ ...cô nhớ  ra.Rằng...cô đã quá  hồn nhiên làm  sao! Cô,cả nhà mình   ...chẳng thể dự những lễ lạt như vậy nữa.Ít ra là  bây giờ-  chưa- thể.Ừ, cô ...vẫn  nhớ như in cái ngày đó   của cháu yêu .Hồi tưởng tươi mới  quá !Hôm đó , chúng ta  đã ....tươi vui, rộn ràng hạnh phúc bao nhiêu ...........
Kỉ niệm chỉ khẽ chạm tới là ... tim đau .Cô..nào có dám nhớ đâu!
Từ dạo ấy, em..gần như không còn qua lại  với các bạn cũ.Em  đã thay đổi,trầm lặng giấu kín thương  đau .Cô biết  .Chúng ta...đều cố diễn với  nhau    vẻ vui tươi ...Cô...cứ phải chờ lúc chú và em đi vắng, mới ...dám thăm cháu, lục tìm hình ảnh xưa ... ....Để khóc.......Một mình............
Ôi! Hạnh phúc và khổ đau liền kề!!!
Thương Yêu nơi xa xôi  !
Hôm trước  trong công viên.Lúc cô rẽ ngoặt lối từ trong sân vận động ra chỗ...chỗ có ghế gỗ lần trước tưởng như cô cháu mình ..."gặp" nhau.Cô vẫn đang miên man với   OM MANI,  theo đuổi suy nghĩ  về bố mẹ cháu, về em cháu .Cô chú và em bất lực ,cô  gần như ...tuyệt vọng rồi cháu ạ.....  Bất chợt sững người lạnh gáy bủn rủn cả người.Cô thấy...thấy một bóng đen sừng sững ,  ngay sau bóng của cô.Đèn  mờ  đường mòn quanh co tối, công viên   không bóng người, chú...chạy ở tận tít góc xa kia ..Cô...chết đứng không cựa,gai ốc cùng mình .Rồi cô...vụt  hỏi trong đầu, phải cháu đó không? chả phải cô luôn mong ước được ...gặp lại cháu đó thôi!Cô...sợ cái gì chứ???! (là lần thứ hai như thế đó cháu!) Nghĩ vậy  cô..dứt khoát quay mạnh người nhìn lại, những tưởng sẽ ..sẽ được  ôm vai ....
Ra là ...cái thùng rác cao đầy ngất ,ai  cố chất thêm trên đó một cái túi , nhìn...thật sự là một hình người rất nét.
Ôi chao! Thần hồn nát thần tính. Thật là không có ...ma đâu !
Cô....bật khóc vì  nuối tiếc.Gía kể thật là cháu.Giá kể thật có ma...................

Sắp tròn năm rồi những tưởng đã ...vượt qua ,vậy  mà hôm ấy  cô lại thấy mình ...quẫn trí :-((


1 nhận xét: