Lâu rồi , hình như khi ẻm chừng 12 tuổi thôi.Một hôm cậu tự nhiên sà xuống bên mẹ lắp bắp chết con rồi mẹ ơi....Mình hỏi sao thé ,con tiếp, chết con mẹ ạ...cứ thế tới mấy lần.Nào sao, nói đi mẹ giúp cho.Vâng ,mẹ ơi, hôm qua ở trường , một bạn lấy sách của con..con đòi , bạn bảo của bạn....hai đứa giành nhau mãi...rồi con kêu thày giáo....thày giáo bênh con bắt bạn trả cho con...mẹ biết không , con còn nói cái trang con kí tên ấy , bạn làm rách đi..không nhìn thấy chữ của con nữa...mà đúng là sách của con...bla bla...Thế sao? vâng rồi bạn phải đưa cho con...nhưng bạn vẫn nói là sách của bạn, bạn không ăn cắp....
Mình nghe đến đây hiểu hết luôn, nói thật , người lớn mà cũng thấy gai người tưởng tượng cảnh thằng nhỏ kia bị oan ức như thế ...
vâng mẹ ơi , rồi hôm nay con lục , con lại thấy sách con ở đây...trang con kí vẫn đấy...Ôi mẹ ơi..con ...con làm sao đây....Mặt cậu chảy như kẹo bột gặp trời nồm ngồi đần ra ...
Mình cứ im im ngắm con..bụng đang tính chắc phải khuyên cậu ý ra ...đầu thú quá...Chờ một lúc ròi nhẹ nhàng mình hỏi, thế con định làm sao bây giờ? Không ngờ ẻm đáp ngay, sao nữa hả mẹ, con phải xin lỗi bạn , xin lỗi thày giáo thôi...mà khổ con quá....mẹ ơi......mặt méo xệch như khóc tới nơi...Mình thật ngạc nhiên vì con trai đã biết cách giải quyết nhanh chóng đến như vậy...Thở phào, mình bảo, con đúng đấy ,mẹ rất vui vì con nghĩ như thế.Phải xin lỗi con ạ, nếu bạn không vui , còn giận thì con phải thạt thiết tha thế nào để bạn tha thứ cho con...mà tội cả thầy con, chót tin tưởng con thế mà rồi...oan cho bạn quá...thật là to chuyện quá con ạ.Việc này là khó đấy , nhưng mẹ tin con sẽ làm được thôi
Vâng con biết...con biết...mai con sẽ ...sẽ ......
Hôm sau đi về cậu hớn hở la to từ cửa.Mẹ ơi xong rồi, bạn vui vẻ với con rồi...Thế thày giáo? vâng thày bảo ôi, cậu làm tôi ...tôi khong biết phải làm sao....Nhưng xong rồi ,vui rồi mẹ ạ...Con bảo bạn lỗi tại con hết, con thật quá hư,con tự trách mình lắm lắm ...mong bạn tha cho...bla bla...ròi bọn con vui với nhau rồi mẹ ạ....
Hú vía cho thằng con.Mình nhắc ẻm, rằng bạn con hôm qua chắc chả ngủ được...khổ thân bạn ...cứ thử nghĩ con là bạn mà xem...Nhớ bài học này con nhé...
Lại nhớ tiếp câu chuyện hồi lâu lắm.CHưa có thằng cu cơ, mình bán hàng chung với một anh lớn tuổi hẳn hoi nhá .Hôm ấy có hai đứa mọi đứng lang thang cạnh quầy hàng, rồi thấy anh ấy quát lên mày ăn cắp (cái gì quên rồi)...xông vào lục túi cả hai...hai đứa ngơ ngác cho khám...khám chả tháy gì.Mình bảo anh ơi anh để ở đây cơ mà, mất đâu.Những tưởng ổng sẽ xin lõi hai thằng đó , nào ngờ ổng vẫn la thét ầm ĩ một lúc ròi mới để chúng đi...
Mình hỏi , sao anh làm thế, em đã bảo không mất cơ mà...Biết sao không ? ông ấy nói thé này.Kệ chứ, phải ...cào mặt ăn vạ thôi , đằng nào cũng đã trót rồi .
Bó tay với bác
Hai câu chuyện của Lem có làm câu chuyện thứ ba ...xấu hổ không nhỉ ? :((
Trả lờiXóahôm qua em liếc thấy tin ông Gíam đốc lại tính phê bình kỉ nuật thằng bé...Chài ai !!!
Trả lờiXóaHê hê, người lớn thua trẻ con, quan nhớn thua dân...ngán quá.
Trả lờiXóaTrẻ con chúng trong sáng lắm chị, đâu như người nhớn được há há.Chị cứ so ánh mắt của chúng với ánh mắt chúng ta thì biết liền , lem không điêu tẹo nào :D
Trả lờiXóaQuan nhớn thua dân đen Aqua ơi ... thêm "đen" vào cho nó thêm chút bề thế cho quan và thêm chút đen đủi cho dân :))
Trả lờiXóa:d
Trả lờiXóahahaha... hay quá , Lem ơi ...
Trả lờiXóaChuyện thật cả chị ạ, chỉ là vì tin kia mà nhớ lại đấy :)
Trả lờiXóabị oan khổ lắm,ông kia người lớn rồi mà nỡ làm thế.Con nhóc nhà chị hồi đi mẫu giáo cũng bị con bạn lấy mất cái tranh nó vẽ ,con mình thì khóc nức nở bảo rõ ràng tranh kia của con,con bé kia cũng nhận,mà chả có dấu gì để phân biệt của đứa nào,hôm sau con bạn chơi chán lại đem tranh trả ,con mẹ nó cũng gặp mình mà mặt lì ra chả nói chả răǹg,coi như xong chuyện,nhưng mà nghĩ thương con bé nhà mình
Trả lờiXóaĐộc ! Đúng là "Văn Khoa Chi Bảo!"
Trả lờiXóaThế Nhóc Nhí còn giao thiệp với cái "bác" ấy không ? ;>)))
Trả lờiXóanàng mà ở quê hương ngày ngày cứ đi ra đường cũng gặp ối chuyện muốn cười ra nước mắt
Trả lờiXóacháu ngoan lắm đấy Lem, ka tin khi trưởng thành, cháu sẽ là 1 người tốt
Trả lờiXóadọc bài và cả những câu còm, quá dọc đáo, thế tên quan kia chắc đòi cào mặt ăn vạ hả
Trả lờiXóaVì thế người lớn mới hay phải làm một việc là soi mình vào mắt của trẻ con !
Trả lờiXóaCon mẹ tây hay ta hả chị?
Trả lờiXóaBác dìa nước lâu roài anh.Mà chuyện kiểu ấy...hơi bị nhiều , anh ạ.Em để ý thấy ít người làm sai mà biest nhận lỗi lắm , mà xin lỗi bác chứ, hình như càng già bệnh càng nặng ấy cơ:))
Trả lờiXóathì báo đưa đầy đó thôi :)
Trả lờiXóaEm tin chắc chắn như thế , cảm ơn anh:)
Trả lờiXóavụ kia đăng nhà ai tôi quên mất rồi, đòi kỉ nuật thằng nhỏ :(
Trả lờiXóaHay!!!
Trả lờiXóatây chứ.Mình biết đúng là của con miǹh thì nó mới khóc ghê thế,mà con mẹ con kia cứ lạnh tanh
Trả lờiXóaChuyện cháu lanh quá hihi
Trả lờiXóacon trai Lem giỏi quá, ứng xử rất tốt, có tố chất từ bé
Trả lờiXóaCon ngoan mẹ hạnh phúc, Lem nhờ. Còn cậu hs kia chắc phải đi nơi khác sống mới yên, như cụ Việt Khoa đó, thân tàn ma dại
Trả lờiXóaChỉ việc đó là biest người ác.Ghê !
Trả lờiXóa:)
Trả lờiXóaCó lẽ trẻ bên này nó tuyền thế, chị nghĩ vậy
Trả lờiXóaù, làm người tử tế đâu có dễ :((
Trả lờiXóatôi yêu quý tử của nàng quá đi
Trả lờiXóanàng khéo dạy con quá
còn chuyện các quan nhà mình thì tôi nói thật là ko còn ngôn từ nào để nói và cũng tin chắc là nhiều năm nữa cũng ko có thay đổi
nàng may mắn khi ko ở đây
:(
Trẻ bên đây nói chung là chúng trung thực như vậy .Không dối trá , có lỗi thì nhận..Không phải riêng cu nhà tôi đâu :)
Trả lờiXóacòn chiện các quan thì...thôi rồi nượm ơi :)))