Hôm ấy cháu yêu mới ...đi xa có hai tuần thì phải ,cô nhớ ra có cây táo và anh đào mua trước đó phải đem trồng ngay kẻo chết khô.Rủ hai em ra vườn,nắng vàng cỏ xanh đến... mắt cay .Cô lặng lẽ cắm cúi cuốc cuốc đào đào.Bỗng ...cô thấy ..thấy...con giun to tướng vương lên bàn chân.Ối giời, cô ..la thét giãy đành đạch,sự thật là cô đã ...nhảy cẫng đá chân lên thật cao , vứt cuốc xẻng lao vụt lên hè ...Rồi ra là ...đoạn dây thun .Ôi chao ôi,cô và em bật cười sảng khoái đến là hồn nhiên vô tư , em bé chả hiểu gì cũng hùa vào nắc nẻ .Bất chợt ... nụ cười đông cứng trên môi.Cô dáo dác nhìn quanh ...nếu bạn bè ai đi ngang qua lúc bấy ...thấy cô và các em ..vui vẻ đến vậy...thì...thì...
Thế đó , vậy mà chẳng phải vậy!
Nhớ truyện ngắn GIÀ TRƯỚC TUỔI của Lưu Quang Minh có câu "hạnh phúc là cười mà không gượng gạo" .
Tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ mà . Nhưng cười cũng có năm bẩy kiểu như cười ruồi, cười tủm, cười .........; Nhưng quý nhất là cười thật thỏai mái vô tư nét mặt phải rạng rỡ, nói lên được sự phấn khích thì mới có giá trị.
Trả lờiXóaVầng, cảm ơn bác chia sẻ !
Trả lờiXóa