Mụ từng nói rồi.Mụ cực bất bình với ông cụ thân sinh vì ...một lúc hứng chí thế nào mà ông cụ nỡ bắt Mụ phải mang cái tên Thủy Chung .Khiếp,tên với chả tuổi!Nghe thấy ớn! Mà có ...dở người mới... thế !Mụ đây chã dại!
Mụ thuộc nằm lòng nhời các cụ xưa .Chính chiên chết cũng ra ma.Lẳng lơ thì cũng đến ...kiến tha ra đồng.
Bởi vậy chừng ấy tuổi là chừng ấy năm Mụ...hấp háy đong giai thoải con gà mái.Mụ còn sinh chứng nhạy cảm,dị ứng nặng với ...màu tím!
Cứ thế nhơn nhơn Mụ sống rõ vui vẽ trẽ trung cho đến tận hôm nay.Gái cưng mở quà Noel.Ả đang rộn ràng tí tởn chợt... im thít té lăn đùng ra sàn.Mụ...le te chạy lại thấy...thấy..cả bộ khăn váy giày tất màu tím lịm vừa được xé giấy bọc chọi với mặt gái cưng trắng bệch như giấy .(chã hiễu con mẹ nào xỏ Mụ ?!)
Ôí giời! Lần đầu tiên Mụ ...biết hối.Ừm,thì ..mẹ đỏ con đào.Mẹ nào con ấy.Mụ thật đã làm hại con gái nhỏ của Mụ rồi. :-))
Cũng may mà còn tỉnh lại để viết lên blog hihihi
Trả lờiXóaMụ ý ...tỉnh có lúc đó thôi bác ợ.Bản tính khó dời bác ới :)
Trả lờiXóa