Trong bữa ăn anh vui vẻ kể chuyện con gái cưng.Mình thích cô bé ấy, trắng trẻo duyên dáng rất dễ thương. Và đặc biệt thông minh nhiều tài lẻ hay hay lắm,văn võ song toàn , đọat kha khá giải thưởng...(kể mà ...xí ẻm được cho giai con nhà mình :D)
Anh kể gặp cô giáo dạy đàn , cô ấy phàn nàn rằng hồi này gái cưng nhà anh không để tâm vào đàn , vẫn trả bài đàn cô đều nhưng nghe không có hồn ...
Anh rối rít bảo tôi sẽ nhắc nhở cháu,cũng tại càng ngày con nhỏ càng ...say vẽ quá chừng , vẽ mọi lúc mọi nơi nên thành ra ...xao nhãng ...
Nào ngờ cô giáo đáp ngay, kệ , anh đừng có cấm đoán cháu.Là tôi nói vậy thôi , chứ mà cháu nhà mình vẽ xuất sắc lắm,là niềm tự hào của trường đó.Cháu thích gì thì phải khuyến khích, anh ạ.Cứ để cho trẻ tự nhiên phát triển ....
Anh... chẹp .Hạ giọng thì thầm rất tếu khiến hai vợ chồng mình cười phá.
Nầy , phải mà cô giáo nhà ta thì...mầy có ..là bà giời thì cũng không được coi thường môn cũa tao! nghe không ! :-)
Anh kết, đấy, cô giáo hết lòng như thế đấy...Giáo dục như thế hỏi còn gì hơn ?
..........
Mình tủm tỉm cười nhớ chuyện của anh.
Anh cũng mở lớp dạy kèm cho lũ nhỏ .Anh tận tâm tận lực lắm.Mỗi lớp chỉ ba cháu để kèm cho chất lượng, rồi lại còn những mong theo sát tâm tư nguyện vọng ,hướng dẫn kĩ năng sống cho chúng nữa kìa...
Vừa rồi các cháu thi đỗ vào trường điểm .Mẹ chúng đến nói với anh muốn tiếp tục ép chúng học thêm hè.Anh...giãy nảy gạt phứt.Thôi thôi, đỗ đạt vậy là ok.Hè phải để chúng vui chơi...Con trẻ thì phải có tuổi thơ !
............
Một người tốt bụng và hồn nhiên làm sao !
Nhớ một người quen từng bảo anh là người... không thành công.(?)
Mình lại nghĩ rất khác .Mình không xét đoán thành công qua kinh tế vật chất gì gì .Mình luôn nhìn nhận con người ở góc nhìn ... rất quái! :-)
Nhà mình rất thích cái chất cởi mở hồn nhiên ở anh mà mình tin chắc tự anh ấy chẳng biết đâu ! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét