Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

Khóc bạn (xin bài của anh Haiquamuckinh)

 Tôi quen bạn khi lần đầu tiên chơi blog, tính đến nay chưa tròn năm bắt đầu từ ngày khai trương blog đến giờ. Ấy thế trong một năm qua lại, những bài viết, những lời còm giao lưu đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về người bạn chỉ qua vài lần gặp mặt ở đời thực.

      Lần đầu, bạn xuất hiện với nikname conghuy và cái ava hình con mèo đen. Lúc ấy mèo đen không viết gì nhiều chỉ để lại vài bài thơ tình, nhưng trong những còm riêng, bạn thể hiện sự hiểu biết phong phú về đời thực. Qua thời gian, không hiểu vì lý do gì bạn bỏ blog conghuy, đổi thành nuingami, rồi lại thấy xuất hiện trong nik meoutunu cũng chẳng lâu, đến cuối cùng cho tới ngày nay là vodanhcoc. Qua trao đổi, tôi hiểu hoài bảo bạn ấp ủ muốn đời tốt đẹp hơn lên muốn cách tân giáo dục muốn sinh viên ra trường phải có việc làm…, sau nhiều lần qua lại, chúng tôi đã có buổi gặp mặt ngoài đời, tôi mới biết bạn là một giảng viên đại học chuyên nghành tài chính. Với sức thuyết phục của nhà mô phạm, bạn cuốn hút tôi về các vấn đề bức bối trong xã hội hiện nay. Tôi nhớ câu nói của bạn:

-
Thấy điều sai thì nói,chứ trong một xã hội đã bị băng hoại nghiêm trọng như XHVN thì còn biết tin ai?Đừng tưởng chùa mọc nhiều,thiên hạ đi chùa nhiều là XH tốt lên..Rất nhiều người trong số họ đang quỳ mọp,cầu xin thoát khỏi những cái nhân tàn độc họ đã gây ra đấy!    
     Chơi nhau càng ngày càng thân, bạn gọi tôi là lão kểnh, lão mục hay lão yêu quái, tôi gọi bạn là lão phù bởi vodanhcoc có ava hình phù thủy cởi trên cây chổi. Chúng tôi còm qua lại các vấn đề xảy ra trong cuộc sống hàng ngày rồi vòng vòng lại quay về chọc phá lẫn nhau. Bạn đã có riêng một entry (
http://vodanhcoc.multiply.com/journal/item/51/HIC_HIC) và một note (http://vodanhcoc.multiply.com/notes/item/8) chọc đích danh tôi.     

    Bạn không vợ con tôi trêu:

ví dầu ở rộng phòng không Hắt hiu lạnh lẽo tay vòng gối ôm
Nhìn qua nhìn lại ớn hồn
Chăn đơn gối chiếc chết còn sướng hơn ...

 Bạn trả lời:

Ầu ơ...Có vợ con mắt trõm lơ
Nấu cơm giặt giũ,bơ phờ tấm thân
Tắm chó rồi lại hốt phân
Đón con,đi chợ muôn phần khổ đau
.
     
      Chúng tôi hay chọc phá lẫn nhau bằng mấy câu thơ như thế! 

      Tin bạn mất, tôi bàng hoàng sửng sốt bất ngờ! Chạy vội đến nơi quàng xác để kịp nhìn mặt lần cuối, tôi không kìm được nước mắt khi quanh bạn các học trò đang quỳ khóc kêu gào tha thiết: !“Thầy ơi”, người đã đi thật rồi trong thoáng chốc, trong thanh thản yên bình, trong vòng tay học trò, người không vợ con chỉ có học trò quanh xác khóc thương. Đã từ lâu, trong xã hội phũ phàng kim tiền ngự trị, tình nghĩa thầy trò tôi ngỡ chỉ còn trong sách hay là của chuyện ngày xưa, nay chứng kiến tận mắt mới thấy cao đẹp làm sao! Mắt tôi càng nhòe nhẹt hơn khi được nghe tâm sự bạn qua lời kể của học trò:

 - Thầy kiếm rất nhiều tiền nhưng không gia đình vợ con, nên tiền kiếm được thầy đã làm từ thiện hết. Nếu lỡ mai thầy có qua đời thì đừng ai phúng điếu để thầy được an vui, thanh thản bên miền Cực Lạc.
      Quả thật, tiền bạn kiếm được rất nhiều, nhưng có bao nhiêu là giúp đỡ người khác, giúp học trò đóng học phí, dùng tiền kiếm được xây cất các ký túc xá cho sinh viên nghèo có nơi trú chân để yên tâm học hành, vừa mới mua thêm một miếng đất ở Bình dương, đang tính xây thêm chỗ cho sinh viên thì… đã ra đi đột ngột. Dự định cao quý này đang được đồng nghiệp bạn hứa cùng thực hiện cho đến khi hoàn thành để làm tròn ước nguyện một tâm hồn cao thượng.

     Chị ruột của bạn cho biết, bạn từ nhỏ đã có chứng bệnh bẩm sinh về mắt không chữa trị được nên thị lực khoảng 20% so với người bình thường, bác sỹ bảo rằng sẽ bị mất đi ánh sáng vĩnh viễn theo thời gian tuổi tác. Vì mặc cảm căn bệnh này, nên bạn không chịu lập gia đình bởi sợ là gánh nặng cho người thay vì mình phải chăm lo. Lại nghe học trò kể: Thầy chỉ ước được chết trước khi bị mù!”
    
Lời ước này đã thành sự thật. Chị bạn còn cho biết thêm, bạn không bao giờ có nhiều tiền riêng trong túi, chỉ vừa đủ tiêu dùng hàng ngày (bởi có được bao nhiêu là đem làm từ thiện hết bấy nhiêu!). Thế mà lúc chết, gia đình lục tủ riêng thấy sổ tiết kiệm mang tên bạn vừa mới gửi ngay trong tháng này giá trị 2000 USD, chị mếu máo:

     - Nó đã linh tính sẵn, nên để lại số tiền này lo chi phí cho đám tang để gia đình khỏi phải bận tâm lo lắng, đời nó toàn là cho không, đến chết cũng không muốn nhận của đời.

     Tôi đã từng chứng kiến bao cuộc chia ly, đã đi dự rất nhiều đám tang nhưng chưa bao giờ cảm xúc như lần này. Chỉ có con khóc mẹ cha là nhiều, họ hàng bà con cũng bình thường, bạn bè cũng thoáng buồn rồi sau vài tiếng lại trở về trạng thái như trước để còn lo việc riêng. Nhưng lần này thật khác khi chứng kiến các học trò kêu gào, có đứa quá thương tự xin làm con nuôi gọi thầy là Tía, nghe các câu chuyện kể mà thổn thức để mặc cho nước mắt tuôn tràn, đến những đoạn cao trào người kể lẫn người nghe phải nấc lên nghẹn nghào, một người nhân hậu như thế sao lại sớm ra đi để lại bao người thân thương xót!

     Lại chợt nhớ trong lần còm, bạn kể:

 - Cố gắng không nghèo nhưng quyết không sống khốn nạn.Để khi chết đi,đứng trước mặt Diêm vương nghe quát hỏi:Tên kia,khi còn sông ngươi làm gì ,thì ta có thể trả lời:Bẩm ngài, CON LÀM NGƯỜI...

      Vâng con người đúng nghĩa một con người! Với con tim và khối óc bạn đã làm tròn sứ mệnh một con người để khi trở về cát bụi bạn đã để lại bao nỗi mến thương vô hạn, bao tiếc nuối cho người xung quanh, bạn đã cho và không nhận lại những gì đã cho, bạn đã sống tròn một kiếp người.

     Sáng, chuẩn bị để cùng hòa vào dòng người tiễn bạn đến nơi trả thân tứ đại bước vào cõi vĩnh hằng, chợt nhớ đến bài hát “Cho một người nằm xuống” của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, trong đó có đoạn cuối “Xin cho một người vừa nằm xuống thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang.”, không! Người ta còn cầu xin ân trên độ trì chớ riêng bạn sẽ bước thẳng vào bến bờ hư vô với tâm thức thanh tịnh, bạn đã làm tất cả mọi việc chỉ dành cho ngày mai tươi sáng, đến bây giờ bạn chỉ còn lại những gì đã cho và với những gì đã cho, bạn sẽ được tiếp rước về cõi thiên đường mãi hưởng an vui cực lạc, bạn đã tự giải phóng bản thân sẽ không còn khổ đau với kiếp người sanh nhầm thời thế.

17 nhận xét:

  1. Một Người đã Về. Cầu mong Người an nghỉ!

    Trả lờiXóa
  2. Tiếc là mình biết người này nhưng chưa từng kết bạn. Tiếc cho đời, mừng cho ban.

    Trả lờiXóa
  3. Hồi xưa tôi thấy mèo đen hay vào đọc tôi, tôi xem lại thấy toàn thơ với mưa rơi, tôi không biết là đang đọc blog của một người đáng kính đến thế !:-(

    Trả lờiXóa
  4. Người mất đã lâu, đọc lại vẫn như in.. cảm động. Người tốt thường hay mất sớm... người hung ác thủ đoạn thì lại sống dai. Chắc rằng conghuy đã về miền cực lạc...

    Trả lờiXóa
  5. Cái font trắng nên chỉnh lại chữ màu tối như tím hay đen..., để màu vàng người ta không đọc được chữ vì chói.
    Vào Edit, quẹt hết câu màu vàng rồi nhấp chuột vào chỗ chọn màu, bảng màu hiện ra tha hồ chọn lựa theo ý.

    Trả lờiXóa
  6. Haizz, mấy ngày nữa là đúng 1 năm rồi...

    Trả lờiXóa
  7. em cũng đọc bài tương tự nhà anh Zip, hình như bạn này cũng là bạn anh Zip

    Trả lờiXóa
  8. sống với một tâm hồn cao thượng, bằng tấm lòng bao dung và tình người thì khi rời xa thế gian này người ấy cũng thật thanh thản. Chỉ có tình thân, bạn đời và luôn cả bạn ảo nhìn theo, muôn vàn luyến tiếc vậy

    Trả lờiXóa
  9. bác "mắt kính" viết bài tiển bạn thật tuyệt vời !

    Trả lờiXóa
  10. :(( Bác Mục kỉnh thắp giùm GR nén nhang.
    Không bao giờ muốn một blog không còn chủ nhà như thế. :(
    Các bạn giữ gìn sức khỏe, bảo trọng, đừng có bỏ nhau mà đi khiến cho bè bạn rơi lệ. Đừng nhé.

    Trả lờiXóa
  11. có lần đọc bài bên nhà anh Zip có nhắc tới blog conghuy với niềm tiếc thương vô hạn,cầu cho linh hồn anh được bình yên

    Trả lờiXóa
  12. Mot tam lo`ng cao thuong...ra di som duoc ve mien`...thanh than, that kinh trong va xuc dong mot cuoc doi nhan duc!

    Trả lờiXóa
  13. @canha : Lem cảm ơn mọi người ghé đọc chia sẻ .Cảm ơn cả những bạn lần đầu ghé nhà dù k để lại còm.Thương tiếc anh Công Huy một con người phi thường .Mong anh thanh thản nơi xa ấy :((

    Trả lờiXóa
  14. Phật tại đây. Tánh Phật là đây . Chân thành kính phút mặc niệm cầu người sớm về cõi an lac

    Trả lờiXóa
  15. Lúc này em khỏe không vậy No Name? Anh lâu lâu chạy qua đây thăm hỏi rồi hổng biết có phản hồi hay không cũng chẳng biết nó nằm ở đâu, thôi nhân tiện chúc em và gia đình luôn mạnh khỏe và may mắn trong công việc :)

    Trả lờiXóa