Sống đơn giản không có nghĩa là
chỉ việc điều chỉnh theo một khuôn mẫu. Phải rất thông minh mới có thể sống đơn
giản, chứ không phải chỉ hùa theo một kiểu mẫu đặc biệt, dù nó có cái vẻ bề
ngoài giá trị. Bất hạnh thay, phần lớn chúng ta lại chỉ bước vào sự đơn giản
bằng cái vỏ ngoài. Thật là dễ dàng để chỉ sở hữu có chút ít đồ vật và thỏa mãn,
an lạc với sự sở hữu ít ỏi đó, hơn thế, chia xẻ chút ít đó với người khác.
Nhưng mà, nếu chỉ biểu lộ được sự
đơn giản qua những sự vật, những sở hữu bề ngoài thì chắc chắn không bao hàm sự
đơn giản từ trong nội tâm. Với cái thế giới ngày nay, càng ngày càng có nhiều
sự việc từ phía ngoài đổ lên đầu chúng ta. Đời sống càng lúc càng trở nên phức
tạp. Để thoát khỏi tình trạng đó, chúng ta cố gắng từ bỏ hoặc lìa khỏi sự dính
mắc bởi vật chất, bởi xe cộ, nhà cửa, hội đoàn, rạp chiếu bóng, lìa khỏi vô số
những tình huống từ phía bên ngoài ào ạt phóng vào chúng ta. Chúng ta tưởng
rằng chúng ta sẽ sống đơn giản bằng sự rút lui. Đã có biết bao nhiêu bậc thánh,
biết bao nhiêu bậc đạo sư đã từ bỏ đời sống thế tục. Theo ý tôi thì dường như
những loại từ bỏ như thế đối với chúng ta sẽ chẳng giải quyết được vấn
đề.
Sự đơn thuần giản dị là nền tảng,
là sự chân thật, chỉ đến từ nội tâm, và từ đó, nó tỏa ra ngoài. Làm sao để sống
đơn giản, đó mới là vấn đề, bởi vì sự đơn giản đó sẽ khiến cho chúng ta trở nên
càng ngày càng nhạy cảm hơn.
Có một nội tâm tinh tế, một trái
tim nhạy cảm, đó là căn bản, bởi vì có như thế chúng ta mới có thể mau lẹ trực
nhận, dễ dàng đón nhận mọi sự.
(Trích The First & Last
Freedom)
Một suy tưởng nền tảng cho chúng ta, em có cùng nhận thấy vậy không em? :D
Trả lờiXóaCảm ơn chị thật nhiều.Blog của chị thật tuyệt lắm .Càng đọc càng thấy thích thú vô cùng !
Trả lờiXóa