Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

HẠNH PHÚC TRONG TỪNG PHÚT GIÂY!

Hôm trước nhà ta chuyển củi xuống hầm.Cả một xe tải gỗ tròn  nguyên cây cắt khúc đổ  đống trên vỉa hè.Bố mẹ cháu , cô và em, và anh N.Năm người làm hết sức   mất đúng một giờ.
Hai người bên trên thì lăn gỗ xuống tấm ván kê cầu thang.Bố cháu, cô và em nhận phần nặng hơn , bốc  xếp ngay ngắn thành hàng dưới hầm.
Làm một lúc đẫm  mồ hôi dưới  ơi ới hỏi đã được một nửa chưa ? Trên  bảo mới một phần ba thôi,em  ỉ eo sao thấy dư lâu lắm rồi mà,nóng điên người rồi mà.Trên bảo sao mà nóng được, đây đang gió lạnh lắm.....Cô cười bảo em, cứ làm từ từ, tập trung vào...càng ngóng càng sốt ruột mệt hơn đó con.Uớc gì ngày nào cũng có việc tay chân  thế này mà làm cũng thích.Hihi, óc bé  thì chân tay phải to, hiểu chửa? :D
Cô thật  rất thích lao động thế này.Có làm cô mới thấy cái hũ ... sức khỏe cô cần mẫn bao năm mỗi ngày bỏ ...một nắm  đã đầy ắp ra sao.Cháu có tin không, làm huỳnh huỵch vậy ai cũng than mệt, đòi nghỉ giải lao...rồi hôm sau kêu đau mỏi người nọ kia...mà riêng cô...tuyệt nhiên không.Thật đấy !
Vừa bê vác cô vừa ngắm nghía ,thấy đống củi cũng ...đẹp cũng xinh :D
Rồi thì ..hít hà  mùi...cỏ cây , lá mục , mùi của  rừng .Gỗ tươi chắc nịch , nhựa  thơm còn gì thích bằng? Khéo...khéo  kiếp trước cô là ...lâm tặc phá rừng cũng nên  :D
Rồi cô tưởng tượng lại những căn nhà gỗ sồi trong những phim truyện cổ tích cô đã  xem...CHà ...sao mà thú vị!
Rồi cô..thấy  mình thật  quá may mắn  khi còn đủ sức khỏe để  hào hứng khiêng vác dư... lực điền .(Chú từ khi phải phẫu thuật  đến giờ và có lẽ cả sau này, cô vẫn bắt chú kiêng tuyệt đối cháu ạ.Cũng nhiều phen chú xấu hổ sợ ...tây tàu nó oánh giá ,mà cô bắt phải  ..bơ thôi :D)
Có rất nhiều cảm xúc  cô chẳng biết  kể  ra.Lúc mới làm còn rôm rả, rồi sau mệt cả nhà mải mốt làm ...cô cũng mải mốt  theo đuổi ý nghĩ của riêng mình...Tụm lại là một cảm giác hạnh phúc ngập tràn trong cô, lúc bấy.....
Đôi lần cô chợt ..nhớ cháu điếng cả con tim.Nhớ mùa đông năm trước chỉ có cháu và bố hì hục tha lôi...Cô...phải gạt bỏ lập tức những hình ảnh ấy...và tiếp tục...lối nghĩ  mình may mắn có sức khỏe tốt, lao động là vinh quang, nhầm,là  hạnh phúc bla bla ...:D
Nhớ cái nhà ông Khổng Tử (phải không nhỉ) từng nói mỗi chúng ta nên cố gắng để nuôi dưỡng một đứa bé trong tâm hồn.Cô...chẳng cần cố gắng.Cô sẵn  có ...em bé ấy cùng song hành suốt cuộc đời này.Bởi vậy HẠNH PHÚC LÀ THỰC TẠI.Cô biết tự rất lâu. chẳng  cần khổ công gì.......
Lần bốc xếp củi này, cô thực sự  càng cảm nhận sâu sắc trong tâm khảm.HẠNH PHÚC KHI BIẾT SỐNG HOÀN TOÀN TRONG THỰC TẠI TỪNG PHÚT GIÂY  !
Cô .. tin cháu đã tha thứ cho lối dạy dỗ   ngốc nghếch của bố mẹ   cháu.Cô cũng tin cháu đã tha thứ cho người cô khờ dại vô tâm vô  tình của cháu.
Cô mong cháu giúp cô đủ sức mạnh để tha thứ cho...chính cô!Để cô đừng phải mãi vật lộn với những  ...giá như, ước gì...
Cháu trai thương yêu tội nghiệp của cô!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét