Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

chuyện linh tinh kể lại

Xem hình đi chơi năm ngoái chụp ở thành phố cổ  POMPEII thật đẹp.Lại dòm thấy cả  hình cái ông tây ...khỉ gió mặt cứ khinh khỉnh .Lăng xăng vác theo cả cái chân máy kềnh cộ chỗ nào cũng ngắm ngắm chụp choẹt rõ là ra dáng :D.
Nhớ có lần mẹ con vô ý vướng tí mà ổng...khoặm mặt to giọng  mắng mỏ  rất mất lịch sự,bà vợ hiền lành  cười ngượng nghịu biết lỗi...Mụ ngu ngoại ngữ chả hiểu mấy , bố con nó thì bực lắm.Miệng cố hòa nhã xin lỗi mà bụng ...rủa  thầm  khó tính dư ma tôi thì...tiên sư cha ông :-)).
Sau đó  xe bus chạy  vòng vèo đến một quán ăn trưa.Cả xe ,trừ lại vợ chồng ông đó và một cô gái trẻ (chắc  sinh viên du lịch bụi ) không vào, đi lang thang ngoài khuôn viên quán tranh thủ chụp hình...(Cũng phải, ăn đắt lòi mà chã ngon tí nào.Mụ thấy...phí cả tiền :D)
Xã  nắng nóng chân đau mệt mỏi thành quạu, lầm bầm bảo,đáng đời.Đã rách lại còn sĩ...có dám vào ăn đâu chứ.Mụ mắng xã,sao anh lại nói ẩu thế.Tội nghiệp người ta !.(Mụ biết gã mệt nên ra thế ,chứ thường thì..mít ướt  chã kém mụ đâu ạ). Xã biết sai im.
Hôm nay coi lại hình,Mụ kể chuyện cho con trai nghe.Cậu bảo ngay.Mẹ biết không,lúc ấy con cũng thấy ..thấy sao sao ấy mẹ ạ.Chính ra cô ấy(hướng dẫn đoàn) phải có cách gì khác ,làm thế...thật chả ra làm sao...
Công nhận. Thật là sao sao lắm ý .Thế nào  mà cả nhà Mụ hay nghĩ giống nhau đến vậy .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét