Kể với nhà mình một câu chuyện thật hay mới lục được trên mạng.
"Con trai nhỏ níu áo cha đi làm về, hỏi cha ơi cha ,một giờ cha đi làm được mấy đồng? Cha mắng, quan tâm tiền bạc làm gì, để cha yên!Con trai vẫn lẽo đẽo gạ hỏi bằng được.Cha tặc lưỡi, ừ, thì được...hai mươi đồng.Con trai bảo ,vậy cha cho con mượn mười đồng ! Cha bực dọc quát, ra lí do mầy quan tâm tới cha là vậy hả? đi chỗ khác để cha yên!
Tối muộn cha áy náy trong lòng . Đến phòng con hỏi ,con đã ngủ chưa? cha đưa con tiền con xin đây,lúc chiều cha có nóng...
Con trai mừng rỡ lục gối lấy thêm mười đồng ,gom cả lại đưa cha, bảo.
Cha ơi, hãy... bán cho con ...một giờ của cha nhé!"
Cảm động!
Có khi nào bạn tự vấn , liệu bạn đã quan tâm đủ tới con cái của mình?
Bạn đã thật hiểu chúng?
.........
Bạn đã đủ... HIỂU BIẾT để ... YÊU THƯƠNG ?!
TÌNH BẠN VỚI CON MÌNH !
Điều tưởng rất dễ mà sao lại rất khó với nhiều người???
Thật có những người cứ mãi ...."điếc vĩnh viễn trước tiếng gọi của cuộc đời ! " ???
Chỉ nhìn quanh quẩn trong nhà thôi đã thấy...Buồn thế ! :-(
Đồng cảm với bác sĩ Nikonian :
"Tôi có thể có hàng trăm bạn hữu , nhưng vẫn là người bất hạnh nếu như không có được tình bạn với con mình! "
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét