Con gái chạy tới giật tay mẹ khoe bức tranh mới hoàn thành.Thấy một giai ra dáng, tóc vài sợi lổng chổng dựng ngược, mắt to , tai to mặt nhớn cười toét, chân cẳng kheo khư ...Ả thì thầm .Mẹ, Tô Ma Xi đấy! (bạn học cùng mẫu giáo ).
Hôm kia đứng ngơ ngẩn giữa bãi xe nắng chang, ả kêu tha thiết thương nhớ .Tô Mát ! Tô Mát Xi !!!
Vợ chồng Mụ bật nhớ tới phim Phăng Tô Mát ngày bé được xem.Vừa thương vừa buồn cười . :-)
Rồi hôm kìa đang ngủ ả cũng mơ gọi thì thào Tô Mát , Tô Mát ......!
Chàng sang năm đi học lớp một ,nàng còn một năm mẫu giáo nhớn.Chàng nàng bỗng thành nhà Ngâu.Còn tệ hơn Ngâu vì chã biết có khi nào gặp được nhau, ở đâu ?:-)
Nàng buồn, chán ăn.Ốm tương tư.Mẹ tiếc ...không kịp biết nhà thanh niên ấy.Mà dù biết thì ...chả nhẽ , chả nhẽ lại ..Cọc đi ..rình Bê ???? .:-)
Giật mình nhớ có lần Mụ kể cho xã nghe chuyện...tình lâm ly hồi lớp một . Mụ được một bạn giai cùng lớp (con cô giáo chủ nhiệm ) rất mực yêu quí .Mà Mụ...chảnh quá lắm .Mụ tuyền sưng sỉa lên với bạn ấy....
Giờ xót gái cưng dư cắt vào ruột .Khéo mà ...nhân quả ?! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét