Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Không vui


Ngày bé tí bốn năm tuổi theo bố đến cơ quan.Thấy bố noi chuyện với ... Cục nhựa đen sì .Bố cầm sát tai,đứng dựa tưong cuoi cuoi noi noi( không mất tiền mà,ông tám:D) .Mụ ngửa mặt hóng .Cung noi noi cuoi cuoi,bắt chước bố , không bị mắng mới lạ.Còn nhớ bố nói lâu lắm ,mà không hiểu sao,mụ cứ lặp đi lặp lại hai từ rất lạ ngóng được.Là ... " so le " So le ,so le ,so le.... Nghĩa là cái gì ,sao nghe thấy hay hay quá vậy? ... Moi do ma tới bốn chục năm trời.Bây giờ dững là chi chít ...sơf (rờ) phôn ,chạm cái là tin đăng hình chụp gởi thia lia... Mụ cứ hay nghĩ ,hiện đại rồi ... Hại điện.Quan sát thấy lũ trẻ bây giờ sắp hoá rồ,lộn, rô bốt hết rồi.Chỉ gêm gêm lăn lóc ...Càng lớn càng ích kỉ! ... Mụ vẫn mãi ngu ngơ.Hôm qua trời đẹp,ngắm đuong vạch chi chít lối máy bay xé mây... Lại câu hỏi cũ rích.. Cách nào chúng bay được như chim thế? Vay chả quá đúng khi nói ... "Tiền là tiên là Phật "? Bảo sao chăng bao gio hết bi kịch vì tiền ! Già thật rồi.Nghĩ gì cũng thấy u tối quá.Không vui!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét