Chiều muộn đón ả Yêu lắm Cơ,suơng giăng mù mịt , cái đèn đuờng còn bị chập mạch cứ ...nhấp nháy tắt bật như ...phim ma.CHợt nhớ dạo truớc, có lần ở nhà một mìh xem sợ quá, phải ra đứng cửa sổ ngó ra đuờng, phôn giục xã anh về nhanh em ...sợ lắm.
Giờ già khôn rồi, gẫm ra làm quái gì có ma.Mà cứ cho là có đi thì ma cũng chả hại đuợc nguời đâu.Bởi nếu mà như thế thì ác nhân giêt nguời đền mạng cả rồi .
Tụm lại , mình tin là nếu ma có thật thì cũng chả phải sợ.Sợ là sợ ma...cô kìa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét