Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

YEAH! BURATINO


Hồi bé tẹo, mình và bà chị dùng cái ghế con mà mẹ hay ngồi nấu bếp thái rau làm..búp bê.Vẽ mắt ,mũi ,mõm, lộn, miệng lên đó,rồi cứ thế ôm ôm.Sau 75 bố  đi công tác trong Sài Gòn.Bố mua cho con gái con búp bê...da đen, nhìn lạ lắm , mà  rồi cũng quen, thích mê.Sau đó lại đuợc một bác bạn bố đi Liên Xô cho hẳn một con búp bê ..bố tuớng nhá, tóc vàng ,mắt xanh bíet nhắm mở , mặt ..ngây thơ yêu ghê gớm hơn hẳn em đen kia.Bây giờ mình vẫn nhớ nó như in.Váy chấm bi hồng, đeo nơ, giày búp bê trắng..Xinh không chịu đuợc!
Rồi lần đi khác bố  lại mua thêm cho mỗi đứa một con búp bê gỗ nữa, con đỏ con vàng...chà chà...lại mê ly ..
Mãi sau này lớn, mình vẫn mê mệt búp bê.Sang lao động bên Nga ngố, mua hẳn bốn năm con xếp quanh giuờng...tối ngắm , sáng ngắm , chụt chịt...thấy..hạnh phúc lắm .
Rồi tận khi sinh thằng nhóc , vẫn thế, mua đầy thú nhồi bông.Tiếng là cho con , nhưng ..mẹ chơi cùng với .Rồi tận con nhóc bây giờ, những thú bông từ thời anh lớn vẫn còn nguyên, lại thêm con mới...cả một đống ý,lâu lâu  lại bỏ ra rờ ngắm vuốt ve...vì...nhóc cưng vẫn chưa  bíet chơi.Lạ thế.
Hồi đi chơi, tình cờ thấy có cửa hàng bán tòan Buratino, đủ cỡ to nhỏ, rồi cả đồng hồ ...Ái chà chà, mình lăn lóc trong đó ngó như con nghiện...tủm tỉm nâng lên đặt xuống...không muốn rời chân đi.À, bay giờ khong bíet họ có bán quyển truyện ấy nữa không nhỉ.Mình sẽ cố kiếm chơi.Thằng con gần đây vẫn nhắc lại nó rất ngạc nhiên khi thấy mẹ cứ nghía mãi trong đó...rồi còn mua tới mấy con mang về..rồi dọc đừong cứ lôi ra khỏi túi ngắm thêm , rồi đến tận giờ vẫn cứ lôi trên tủ xuống ngó tiếp , còn cuời tủm nữa... Ra ẻm rình mẹ kinh hoàng luôn.Và mình thấy ..tội nghiệp cho ẻm.Sao truyện ấy mà lại không biết , biết rồi vẫn không tìm đọc ?
Lại nhớ đến Micheal Jackson đã làm cả cái khu vui chơi  tuyệt diệu  cho trẻ con(mơ một lần đuợc tới đó ), tốn kém bao nhiêu để mong hoài nhớ  tuổi thơ bị đánh cắp?! ...Rồi lời mê sảng cuối cùng , con nguời nhân ái cao cả ấy   mơ uớc   thu đuợc tiền chuyến  lưu diễn để mở bệnh viện Michael Jackson , dành riêng cho trẻ nghèo. Thuơng tiếc  làm sao !!!
Có vẻ như những nguời tốt thuờng  hay chết sớm.Hay nói như Ngọc Tư mới thật đúng, những nguời tốt sẽ  không  sung suớng.Vì nếu tốt mà  đuợc đền đáp thì nguời ta đã rủ nhau đi sống tốt hết rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét