Xã mụ lờ lại..mặc váy :D.Gã đứng lúi húi lau khô đống bát đĩa mụ rửa tối qua để cất dọn.Bất ngờ gã ..dí sát cho mụ dòm cái trôn bát vương cánh hành xanh,làu bàu, em xem này,thằng con nó ẩu tả quá thể!.Mụ lờ sượng mặt đáp liều,hây da,con trai thế thôi,đòi ..giời! Không nhịn nổi ,xã ngoắt lại,này,đây ...chửa lú đâu nhá, là ...là ..đằng ấy rửa tối qua nhe. Còn đang mải gẫm xem có nên...nên thật thà khai báo kẻo mang tội với thằng bé ...Nghe vậy mụ bỗng.. nổi sùng.Ô hay cái gã nầy!Vầy là ông cố tình hỏi...hỏi đểu tôi hử??? sao không ...mặc xác tôi cho tòa án lương tâm phán xét chứ ?!
(Xã luống cuống.
Mụ lật ngược được thế cờ , đắc chí nháy mắt cười thầm,lầm bầm với mình,lương tâm ư? là cái gì thế vậy ? mụ..mụ cần quái gì có!!! :D)
"mặc xác tôi cho tòa án lương tâm phán xét chứ ?! "
Trả lờiXóaĐây là một câu nanh nọc đáo để!