Nhớ hồi bé khách đến nhà chơi cho quà chùm hồng bì.Chờ mãi bác chả...chịu về.Mụ...lũn cũn đến ôm gối ngửa mặt tha thiết ,bác ơi bác...về đi để mẹ cháu còn chia hồng bì!.(là mẹ luôn dặn ai đến nhà cho gì phải chờ các cô bác về mới được ăn nghe chưa,không được tỏ ra như..chết đói đâu nhé :D).Mụ được biệt danh con lau chau từ độ ấy,giờ vẫn vậy.Nghĩ gì là tuột luôn,nhiều phen ngô nghê xấu mặt chồng :D.
Hôm qua ngó thấy tin vú lép không được chạy xe lại được đưa ra .AK AK !
Nghĩ vụng thế này .Ờ, khéo mà mấy bác bên y tế (hay giao thông?) ấy cũng ..lau cha lau chau giống Mụ? Tốt!Không nói ra thì ...ai biết mà ...mà thả cho tí khôn vào sọ chớ. :-)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét