Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

CHỈ CÓ TÌNH YÊU THƯƠNG

Thu về.Mưa .
Cô không thích mưa.Mưa luôn cho cô cảm giác phiền muộn.Có lẽ cũng là ấn tượng từ thuở thơ bé xa xưa.Những đêm mưa nhà dột, chiếu thâm gối ướt  ,người lớn trẻ con  trở dậy  lục cục hứng vào chậu nhựa chậu nhôm...Và ..những đêm bão về, tưởng như tốc được cả mái tôn.Đôi khi thấy những mảnh cơi nới của nhà ai ....rớt loảng xoảng xuống hè phố...
Thương thay những cảnh ấy , vẫn cứ mãi còn .....!
Những lần  chợt tỉnh trong đêm mưa  , nghe tiếng mưa lộp bộp trên cửa sổ mái...Cô biết ...cả nhà mình ....thao thức ...
Cô...đã ráng lục lọi đọc xem đủ thứ, đã ...níu chặt lấy những lời kinh,đã  cố nghe  theo  lời khuyên giải của mọi người...Mà rồi...chính cái đứa bé hồn nhiên luôn giúp cô yêu đời ấy, lại cứ không thể chấp nhận nổi sự thiếu vắng cháu ...mãi mãi.
Cô... ghiền ngó cửa sổ .Cái khung cửa mà trước đây cô từng rất tránh.Đèn vàng hăt hiu, phố vắng , lá tả tơi tơi tả  ...

Cô phải...đóng sập luồng suy tưởng làm nhói con tim  .Cô...phải hít thật sâu!
Cứ mãi thoắt buồn thoắt vui,vật lộn với chính mình.Phải chăng , cô cũng chính là con bệnh, như là cháu ????
Cháu của cô! Có cách nào để nguôi ngoai?!
Bố mẹ cháu.Cô chú.Cách nào  để vững vàng ?!
Bố mẹ cháu vẫn ...khóc rất  nhiều.
Cô mới nói với mẹ cháu hôm rồi.Cô.. đau lòng vô cùng  khi thấy ..cả nhà mình suy sụp....Dằn vặt nuối tiếc đổ lỗi cho nhau  có ích chi ?
Cô muốn bố mẹ cháu hiểu để rồi thay đổi .
Chỉ có tình  yêu thương mới giúp chúng  ta vượt qua bi kịch này !
Cô mong  bố mẹ cháu hãy kịp HIỂU  kịp  THAY ĐỔI  để em cháu có một GIA ĐÌNH , một TỔ ẤM thực sự.
Cô thương cháu !!!
Hãy về để cô được ôm cháu trong mơ.Cháu của cô!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét