Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

CHUYỆN HIỂU LẦM DỄ THƯƠNG





Hôm rồi  băng giá  trắng xóa   trên cây vườn đẹp  như  phim thần thoại.Đưa con gái đi lớp  về  ngang qua hàng hiên  lại quen lệ  dừng chân ngắm  lũ trẻ  lục tục  ăn sáng  như mọi bận, rồi ...giật mình  nhớ  ...
Hôm trước cu con đi đón em về kể cô giáo  bảo con nói với mẹ là hãy yên tâm, ở đây cô luôn nhắc nhở quan tâm  tất cả các cháu,em mình  ngoan tiến bộ nhiều rồi và cũng  ăn uống như chúng bạn,  nói mẹ đừng phải  lo lắng gì  nhé...
Mình...giật mình nhớ đến những lần đần mặt  dòm trộm bọn trẻ qua  cửa sổ ...Ô, ra là cô giáo tưởng mình ......
Cuống lên bảo xã đi đón gái cưng rồi nói lại để cô hiểu cho.Là vợ tôi, mụ... yêu tinh  già  đốc chứng ghiền  trẻ con đó mà :-).
Con gái tôi rât thích đến lớp, rất yêu quí các cô...Chúng tôi yên tâm lắm.Chúng tôi  muốn nói  cảm ơn các cô rất nhiều .......
Mà đúng thế thật.Mỗi lần ngó các con vui chơi trong lớp, ngó những bệ rửa tay ,bệ xí bé tí tẹo, bàn ghế  tí tẹo,đệm nằm cũng be bé xinh xinh....mình  cứ hình dung phim   bảy chú lùn .Và nhiều lần mình  dừng sững   tủm tỉm một mình khi bắt gặp  lũ trẻ mẫu giáo nắm tay nhau đi dạo phố.Có lần thấy công chúa của mình được hai bạn giai tây cao nhớn dắt tay hai bên , một bạn còn  ân cần sửa lại mũ cho cô ả ,yêu không tả nổi...
Rồi thế   nào mình  cũng lại ...lại lẩn thẩn nghĩ  phải chi mà  tất cả  những thiên thần nhỏ  dưới gầm trời này  đều được sống trong  yêu thương hạnh phúc  đủ đầy thế kia...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét