Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

SÁCH HAY - VÔ CÙNG TÀN NHẪN ,VÔ CÙNG YÊU THƯƠNG


SGTT.VN - Đây là cuốn tự truyện về hành trình nuôi dạy ba người con của một bà mẹ đơn thân người Israel.


Sau khi trở về từ Trung Quốc, Sara vẫn là một “bà mẹ Trung Quốc” bao đồng mọi thứ, bà sẵn sàng đáp ứng mọi đòi hỏi của con, lo lắng từng bữa ăn giấc ngủ của con, chỉ mong chúng học hành tử tế. Cho đến khi một hàng xóm thấy chị luôn tay luôn chân hầu hạ các con, bèn quay sang mắng chị: “Em đừng đem kiểu giáo dục đó đến Israel. Cha mẹ có thể cho con cái rất nhiều tình thương, nhưng không thể trưởng thành thay cho con. Vì vậy chúng ta cần phải yêu con có nguyên tắc và có phương pháp”. Những nguyên tắc đó là có làm có hưởng, trì hoãn thoả mãn các yêu cầu của trẻ và không bao đồng, để trẻ tự trải nghiệm, giải quyết các vấn đề của chính mình và trưởng thành.

Sara đã giấu tình yêu đối với các con vào sâu trong lòng, dưới vỏ bọc lạnh lùng có đôi chút tàn nhẫn, và để chúng tự lập, bươn chải mưu sinh cùng mình, từ đó giúp chúng thực sự trưởng thành trên mọi khía cạnh và có được tiền đồ rộng mở. Và kết quả là hai người con đầu của bà đến nay đều trở thành triệu phú trong ngành chế tác và kinh doanh kim cương, con gái út của bà cũng sắp tốt nghiệp một đại học trứ danh. Và trên hết, mối quan hệ giữa người mẹ và ba người con vẫn là một sợi dây bền chặt, yêu thương sâu đậm.

Câu chuyện về hành trình dạy con của gia đình bà Sara, đồng thời cũng là câu chuyện về kỹ năng dạy con trứ danh của dân tộc Do Thái, dân tộc dù phiêu bạt đến bất cứ nơi nào thì sự nghiệp của họ cũng như cá gặp nước. Bởi mấu chốt trong quan điểm giáo dục của người Do Thái là cha mẹ phải truyền lại cho con tố chất và kỹ năng sinh tồn, cũng như tinh thần trách nhiệm đối với bản thân và xã hội. Chính phương pháp giáo dục trong gia đình đã giúp người Do Thái đạt được tỷ lệ thành công đáng ngưỡng mộ.

Phương pháp giáo dục con của Sara, cũng là phương pháp giáo dục con của người Do Thái, thực chất không mấy xa lạ với người Việt, vốn nằm lòng câu tục ngữ “yêu cho roi cho vọt – ghét cho ngọt cho bùi”. Tuy nhiên, dường như phương pháp giáo dục con này đã được truyền thụ không đúng cách hoặc dần bị lãng quên theo thăng trầm của lịch sử.

Cha mẹ có thể cho con cái rất nhiều tình thương, nhưng không thể trưởng thành thay cho con. Vì vậy chúng ta cần phải yêu con có nguyên tắc và có phương pháp”.
Các ông bố bà mẹ Việt hiện nay ngày càng có xu hướng chiều chuộng và dung túng, vô hình chung trở thành những “nô lệ”, “bộ trưởng hậu cần”, “máy rút tiền” của con cái. Họ sẵn sàng làm mọi điều thay con, miễn là chúng chịu học hành ngoan ngoãn (thậm chí không ngoan ngoãn cũng vẫn chiều).
Dẫu biết rằng tình yêu đối với con cái là không có tội, nhưng các bậc phụ huynh cần thực sự biết cách yêu thương, cần phải suy nghĩ cho tiền đồ của chúng, vì tình yêu thương nếu không đặt đúng chỗ, sẽ trở thành tai hoạ cho cả gia đình. Liệu những đứa trẻ quen được bố mẹ chiều chuộng quá đà kia sau khi bước chân vào đường đời, chúng có thể làm được gì khi đã quen có người sắp đặt mọi thứ cho mình? Còn các ông bố bà mẹ, sau bao năm tháng yêu thương vun vén, cam tâm làm “nô lệ cho con”, họ đã mang đến điều gì cho tương lai của con cái?

Đó là hai câu hỏi hết sức nhức nhối mà các bậc phụ huynh cần phải giải đáp. Và tôi cho rằng những bậc phụ huynh này có thể tìm được câu trả lời trong Vô cùng tàn nhẫn vô cùng yêu thương, cuốn sách đã làm mưa làm gió tại thị trường Trung Đông và châu Á, đặc biệt là Trung Quốc.

Sách do Alpha Books và NXB Dân Trí ấn hành. 516 trang, giá bìa: 139.000 đồng.
Việt Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét