Đứng bếp đảo đảo mấy miếng giò rim với nước mắm.Quên mấy ngày trong tủ lạnh, ăn sợ đau bụng.Mụ sang sảng giọng kẻ sang có gang có thép.
"còn có mười bốn miếng tất cả.Bà đếm kĩ rồi đấy.Thiếu miếng nào thì ...chết với bà! "
Xỉa tay xã sệ đang ngồi bàn nước hỏi.
Nầy... em kia , trả nhời cho ..cô, câu ấy ở tác phẩm nào , biết không?
Bất ngờ, xã ...lễ phép nhổm hẳn mông khỏi ghế .
Vầng ,thưa cô, sách trích giảng văn học lớp..bảy hay tám ? (chả nhớ). Tác phẩm Tắt Đèn của nhà văn Ngô Tất Tố.
Tốt.Cho ..điểm bảy ,can tội con giai con đứa mà ... lí nha lí nhí !
Chợt nhớ hồi chị Mụ kể lớp chị cũng buổi thày giảng bài ấy.Chị ngồi dưới lầm bầm (ra cái vẻ tinh khôn ) rằng phải mình thì..mình cứ ..thái mỗi miếng một tẹo cũng tốt!Nào ngờ thày nghe được.Thày cười bảo ."Tội cái lũ trò nghèo này quá.Có được ăn giò rim bao giờ mà biết,thái thế quái nào được lộ ngay chứ lị!"
Lạc vào trang toàn đăng văn học những năm 30- 45 ....buồn thê thiết !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét