Cơ hội không bao giờ đến với những kẻ lười biếng. Khi nào mất sạch mọi thứ, bạn mới biết được sức mạnh thật sự của mình.
Nguyễn Hữu Hiếu
Đừng nhìn người khác qua vẻ bề ngoài, sẽ không đúng
đâu. Có một chuyện vui thế này: "Ngựa vằn yêu hươu con nên thổ lộ: 'Em
yêu, anh có thể lấy em làm vợ được không?'. Hươu con thật thà: 'Thật ra
thì em rất yêu anh nhưng em không dám lấy anh'. Ngựa vằn đau khổ gào
lên: 'Tại sao?'. Hươu con trả lời: 'Mẹ em nói rồi, tất cả những ai xăm
mình thì cũng đều là những người xấu'". Ý của câu chuyện này là nếu đánh
giá sự việc chỉ qua vẻ bề ngoài thì sẽ có những hiểu lầm vô cùng sai
lệch, ngờ nghệch và nguy hiểm.
Trong một công trình xây dựng, tất cả các phần móng
đều được che lấp. Tuy ẩn dưới đất và không nhìn thấy nhưng móng lại có
tác dụng chịu lực cho toàn bộ trọng lượng của công trình. Toà nhà sang
trọng đến mấy cũng phải có một hệ thống móng vững chắc thì mới an toàn
được. Tâm hồn con người cũng như phần móng bị che lấp ấy, nó ẩn sâu bên
trong cơ thể mà không thể thấy qua vẻ bề ngoài. Nhưng con người có mạnh
mẽ hay không là nhờ tâm hồn của mình. "Tốt gỗ hơn tốt nước sơn" là vậy.
Tôi rất thương người thân nhưng tôi không giúp họ, tôi
muốn họ tự vươn lên trong cuộc sống. Vì tôi biết khi sinh ra, mỗi ngừoi
đều đã có sẵn bản năng sinh tồn. Hãy dùng bản năng sinh tồn của mình để
đối phó với đời. Thật ra bạn mạnh mẽ quá đi chứ. Nếu không mạnh mẽ thì
bạn đã chết từ lâu vì những bệnh lặt vặt rồi, chứ sao đủ sức ngồi đây để
đọc những gì tôi viết được.
Người ta đau khổ vì cứ bám hoài, bám mãi vào những thứ
không thật sự là của mình. Mối quan hệ giữa người với người trong cuộc
đời này thật ngắn ngủi và dễ đổ vỡ. Phải cảm ơn những người đối xử không
tốt với ta vì nhờ họ mà ta mới trở nên mạnh mẽ. Đừng bạo lực. Có câu
chuyện thế này: "Để dạy con, ông bố đánh cậu con trai thật đau rồi quát:
'Mày không được ăn hiếp mấy đứa bé nhỏ hơn mày nghe chưa?'. Đứa con hỏi
lại: 'Thế sao bố lại đánh con?'". Cứ nóng nảy để rồi sau đó lại phải
xin lỗi thì để làm gì. Phải chấp nhận những điều bí ẩn như một gia vị
của cuộc sống. Tuổi đời phải đủ lớn thì ta mới hiểu rành rọt mọi vấn đề
được.
Cơ hội không bao giờ đến với những kẻ lười biếng. Khi
nào mất sạch mọi thứ, bạn mới biết được sức mạnh thật sự của mình. Khi
gặp khó khăn, bản năng mách bảo bạn rằng bạn phải vượt khó để tiếp tục
sống sót. Thật ra mình chẳng lừa được ai hết, chỉ lừa chính mình thôi.
Nhưng khi lừa dối bản thân mà lương tâm lên tiếng thì mình sẽ đau khổ và
dằn vặt vô cùng. Có khi bạn thấy mình nhỏ bé không phải vì bạn thật sự
nhỏ bé mà do bạn đang so sánh mình với người lớn hơn. Cái số sung sướng
mà có hậu khổ thì cũng chỉ là số khổ. Số phận hoàn toàn do ta quyết
định, gieo tính cách, gặt số phận. Thực tế thì chẳng có ai là sướng mãi,
cũng chẳng có ai khổ mãi, không được đổ lỗi cho hoàn cảnh. Mối quan hệ
quan trọng nhất trong cuộc đời là mối quan hệ giữa những cái ta có với
chính bản thân ta.
Ngày nay, người ta tránh né nỗi buồn sâu thẳm bên trong mình bằng những trò tiêu khiển, sex,
làm việc để kiếm thật nhiều tiền nhằm quên đi những nỗi buồn, đi du
lịch... Nhưng thực tế, cuộc sống là một quá trình trải nghiệm tất cả mọi
cảm giác: từ vui đến buồn, từ hưng phấn đến tuyệt vọng, từ khoái cảm
đến vô cảm... Khi biết cách sống, ta mới có được hạnh phúc. Hạnh phúc từ
tâm mà ra, vật chất không mang lại hạnh phúc mà cũng không mang đến bất
hạnh. Không bao giờ được đánh mất sự nhạy cảm đối với nhu cầu của người
khác.
Nếu tha thứ được cho bản thân thì phải tha thứ được
cho người khác. Dù dang hai tay rộng nhất đến mức có thể thì bạn cũng
chỉ ôm được vùng không gian trước mặt chứ không thể ôm cả thế giới. Điều
đó nói rằng bạn không bao giờ làm chủ được cả thế giới này, thế nên
đừng tham lam quá mức. Phải nhìn sâu vào bản chất của mọi vấn đề, đừng
nhìn hời hợt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét