Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014

NGƯỜI TỬ TẾ :D ( mẩu chuyện vụn mà vui)

Chị mình  kể  chuyện   chị bán hàng, có bà già (khách quen hẳn hoi)  lấy trộm cái áo cất vào túi xách .Chị nhìn thấy lại gần nói rất khẽ.
- Tôi nhìn thấy cả rồi.Bà hãy trả lại cho tôi.Tôi sẽ không ..làm gì đâu.Tôi hứa.
Bà già nhìn chị lúng túng, nghi ngờ lẫn ngượng nghịu..hỏi 
- Thật không? chị sẽ im lặng cho tôi chứ? 
Chị đáp 
- Tôi hứa ! 
Bà khách liền lấy áo ra xếp  trả lại giá bày , chào chị  rồi đi mất.
Chị nhìn theo nghĩ  ,thế là  từ rầy mất một bà khách quen.Không ngờ hôm sau bà áy lại đến, giúi vào tay chị hộp kẹo , nói .
- Cho tôi  xin lỗi nhé.Tôi  không hiểu làm sao hôm qua tôi lại...bậy thế.Tôi thật chẳng hiểu tôi nữa.Có lẽ...có lẽ tại thấy...dễ quá nên tôi tham lên...
Chuyện bắt gặp  khách chôm chỉa  mình cũng nhiều  lần tương tự mà khách chẳng khi nào quay lại .Vì  mình ...thậm ngốc , (hay tác ta?) cũng biết nói nhỏ để khách trả lại đồ song  luôn kèm lời nhắc (khá  tệ)  rằng 
- Lần sau bà đừng có vào đây nữa nhé! :-)

Lại chuyện chị bạn khác của chị mình .Tự dưng thấy bà khách quen mọi ngày hôm nay đeo kỉnh đen sì, quấn khăn đội mũ chã nhận ra tiến đến sát chị lập bập  thì thầm .
-Chị cho tôi gửi lại hai cái quần này.Hôm qua ...tôi...tôi lấy ở đây...Rồi...cả đêm tôi không ngủ được....
Nghe đến đó mình   reo lên thích thú. Ôi người đâu mà ...tử tế thế chứ!!!!
Chị mình cười phá rồi hai chị  em  cùng bật nói một lúc.
Ơ hay , ăn cắp  mà rồi mình  lại gọi họ là người tử tế ...hihi

Nhưng ...mấy ai trong đời không từng làm điều xấu điều sai ? Nhiều khi vốn chả phải người xấu ,mà rồi...ngon ăn quá là cũng thành ...mờ mắt ra ấy chứ lị . Nhớ dạo xưa  khi mình kể chuyện  bán ngoài  chợ trời nhiều lần bắt được những ông bà  Đức nhìn rất nghiêm chỉnh  hẳn hoi mà cũng... ăn cắp như  ai.Bạn mình sống bên đó lấy làm  ngạc nhiên hết sức , rằng người Đức thật thà lắm , bên đây tội ấy bị ghi vào lí lịch thì khỏi xin việc nên họ chẳng dám đâu. Rồi bạn bảo vậy dám là do  ...dễ quá  !( ừm,có nhẽ vậy !) 

 Mình cứ   thấy ngưỡng mộ lòng can đảm của hai bà khách kia .Với mình , ấy chính là những hành động rất tử tế.Họ xứng được gọi  là người tử tế quá đi  chứ! :-)
Vì  rất  đúng khi nói  rằng:
"Muốn sống tử tế thì  phải biết xấu hổ!" (Ngô Bảo Châu)

(Gõ đến đây lại mỉm cười gẫm tự hào, Mụ   thật dư là người...tử tế nhắm nhắm ấy.Vì...Mụ...có quá nhiều điều để ... phải xí hổ ! :-)))

4 nhận xét: